Diệp Mặc Sở đi đến phía trước, khoa trương cười lớn: "Ha ha... Trương đại ca anh cũng đừng hiểu lầm chúng tôi, nếu không có Bang Long các người, Bảo Long Môn chúng tôi làm sao có bản lĩnh trông coi mấy thứ lộn xộn này của Tổ chức thần hồn, nói không chừng còn có thể bị bọn họ chơi xỏ nữa kìa. Cho nên là... Cảm ơn ha!"
"Bây giờ tôi đã không còn sức lực phản kháng nữa, các người muốn thế nào thì tùy, tôi tuyệt đối sẽ không tin các người sẽ để tôi bình yên vô sự rời khỏi đây!" Trương Húc Đông không có chút thiện cảm nào đối với tên khốn Hắc Long ngay cả cha mình cũng có diệt này, vẻ bề ngoài trông cũng ngầu đấy, nhưng cậu ta lại là người có lòng dạ rắn rết, hoàn toàn chính là một tên tiểu nhân vừa quay lưng là trở mặt không nhận người.
Quan trọng nhất là Hoàng Kim Nguyên cũng ở đây, chính mình đã bán anh ta cho cảnh sát, sao tên khốn này có thể để mình thoát? Nói cái gì mà đợi mình khỏe lên sẽ quyết chiến tiếp? Đây là giới xã hội đen không phải là ở trong tiểu thuyết, có đánh chết Trương Húc Đông cũng không tin, trừ khi lát nữa mặt trời mọc từ đằng tây.
Hoàng Kim Nguyên cười lạnh lùng nói: "Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, nhanh như vậy mà chúng ta đã gặp lại nhau rồi, nhìn thấy mày bị thương ở vị trí quan trọng như vậy, tao cũng sẽ không so đo với mày nữa, để lại hai tay hoặc là hai chân, bọn tao sẽ tha cho mày, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652668/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.