Mặc dù Koga là một kỳ tài ngàn năm khó gặp của phái Koga, nhưng phải đối mặt với một người đàn ông bị mình chém liên tiếp mà vẫn có thể đứng lên, chàng trai trẻ Koga vô cùng ngạc nhiên, thầm nghĩ người này có phải người không vậy? Là người sao có thể đứng lên ngay như thế?
Cả người Hỏa Trư run lập cập, cậu ta ngẩng đầu hít một hơi thật dài, vô cùng thoải mái, lúc này mới nhặt con dao thứ mười lên, phần trên của con dao đã có vết nứt, giống như cậu ta lúc này, vô cùng chật vật.
"Đừng hòng, người khác nói là dẫm lên xác mà đi, nhưng tao, tao sẽ không bao giờ để mày đi qua!" Hỏa Trư khó khăn nói ra những lời muốn nói, nhưng khi thấy Koga đang nhìn mình một cách khó hiểu, cậu ta lau vết máu trên mặt, nói: "Mẹ kiếp, mình nói chuyện với thằng nhãi ranh này làm gì, nó có hiểu mình nói gì đâu!"
"Ô!" Koga phát ra một âm thanh kỳ quái, anh ta lại tấn công thêm lần nữa, đôi giày gỗ gõ lên mặt đất phát ra tiếng "cộc cộc", đột nhiên một trận gió nổi lên, đám bụi trộn lẫn máu trên mặt đất bị cuốn bay, Hỏa Trư kinh ngạc, bóng người Koga đã đến trước mặt cậu ta, hai kiếm trên tay giống như hai con rắn dài hung dữ, há miệng chỉ chực cắn người.
"Con mẹ nó, ông đây không để mày đi đâu!" Hỏa Trư hét lớn, bất chấp ánh sáng lạnh lẽo của hai thanh kiếm, đâm thẳng con dao trên tay vào tim Koga, lần này rất khác, dao của cậu ta không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652667/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.