Lâm Chất ngồi trên giường, ngượng ngùng đưa tay sờ mái tóc vừa cắt ngắn của mình. Trước mặt cô là Nhiếp Chính Quân đã im lặng gần một phút, chỉ đứng nhìn không nói lời nào, khiến cô thấy áp lực vô cùng.
“Em cũng không ngờ cuối cùng lại thành ra thế này…” Lâm Chất nghiêng đầu chống tay lên nệm, cố tránh ánh mắt chăm chú của anh.
Nhiếp Chính Quân đưa tay xoa hốc mắt, thấp giọng: “Sau này đừng cắt nữa.”
Cô ngẩng đầu nhìn anh: “Trông khó coi lắm à? Em thấy cũng ổn mà.”
Anh khom người hai tay đặt lên vai cô, ánh mắt nghiêm túc: “Trong sáng như em không hợp với tóc ngắn.”
Sự nghiêm nghị của anh quá mức thuyết phục, khiến người ta chẳng thể không tin.
“Ừm…” Cô đưa tay gãi gãi tóc, tin là thật.
Nhiếp Chính Quân vươn tay nhéo nhẹ má cô, ra chiều hài lòng: “Đi tắm chưa em?”
“Em tắm rồi. Để em đi xem con, anh đi tắm đi.” Cô đứng dậy bước về phía phòng con.
Anh cầm áo ngủ trong lòng có chút ảo não, biết thế đã về sớm hơn một chút.
Cá Nhỏ vẫn chưa chịu ngủ, đôi mắt lờ đờ nhưng cứ mở hé để ngó quanh, mặc cho bảo mẫu đã dỗ suốt nửa tiếng.
“Phu nhân.” Bảo mẫu thở phào: “Con bé nay sao mà nhiều năng lượng quá, dỗ mãi không ngủ.”
“Chị nghỉ đi, để tôi dỗ cho.” Lâm Chất mỉm cười, bế con gái lên từ chiếc giường nhỏ.
Trẻ con vốn nhạy cảm với mùi hương, thị lực còn chưa phát triển nên thường dựa vào khứu giác để phân biệt người. Cá Nhỏ hít hít, lông mi khẽ động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833938/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.