Sáng sớm Lâm Chất thức dậy, việc đầu tiên là lo cho Cá Nhỏ được no bụng, sau đó dịu dàng lau mặt và cái mông bé xíu, bế con đặt lên giường lớn để tha hồ đạp chân, vung tay. Cúi xuống hôn nhẹ gương mặt người đàn ông bên cạnh, khóe môi cô nở nụ cười mãn nguyện rồi bước ra ngoài.
Trong phòng ngủ kế bên, Hành Hành đang nằm xoài thành hình chữ X ngủ say sưa, hoàn toàn không có ý định dậy.
“Hành Hành, dậy nào.” Lâm Chất kéo rèm cửa, ánh nắng tràn ngập cả căn phòng.
“Có thể… không đi học được không?” Cậu kéo chăn trùm kín đầu, r*n r* khổ sở.
“Con nghĩ xem?”
Lâm Chất đi vào phòng quần áo, lựa vài bộ rồi mỉm cười: “Ngày đầu tiên đi học đừng để muộn nhé.”
Trên giường vẫn không có động tĩnh. Cô bước lại lôi chăn ra, nắm lấy tay kéo cậu ngồi dậy. Hành Hành lắc lư, mắt còn díp lại.
“Con buồn ngủ quá…”
“Tối qua bảo ngủ sớm thì không chịu, giờ mới than dậy không nổi.” Lâm Chất từ phòng tắm mang ra chiếc khăn lạnh, đặt lên mặt cậu. “Giờ tỉnh chưa?”
“Cho con ngủ thêm mười phút nữa đi…” Cậu lại chuẩn bị lăn ra.
Cô lập tức giữ tay cậu lại: “Cá nhỏ còn dậy rồi kìa, con ngủ nữa thì kì lắm.”
“Cá nhỏ dậy rồi ạ?” Hành Hành cố mở to mắt.
“Tỉnh lâu rồi. Nếu con dậy ngay bây giờ dì sẽ cho em cùng đi tiễn con đến trường.” Cô vừa nói vừa xoa mái tóc ngắn của cậu.
Nghe thế Hành Hành bật dậy như cá chép, nhanh chóng nhảy xuống giường, chạy thẳng vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833937/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.