Sáng sớm tinh mơ Lâm Chất đã thức dậy. Hôm nay là ngày đầu tiên cô nhậm chức ở MOON. Từ tối qua cô đã trằn trọc không ngủ ngon nên đồng hồ báo thức còn chưa kêu thì cô đã mở mắt.
Cô ngồi dậy, Nhiếp Chính Quân cũng lơ mơ tỉnh theo.
Lâm Chất cúi xuống nhìn anh, cười: “Anh bị em làm thức dậy à?”
“Ừm.” Giọng anh khàn khàn còn vương chút ngái ngủ.
Ở giữa Cá nhỏ xoay người cựa quậy vài cái, Lâm Chất vội vàng ngồi thẳng dậy. Quả nhiên, chỉ mất chưa đầy nửa phút, đôi mắt đen láy tròn xoe như viên ngọc sáng đã mở to nhìn cô chằm chằm.
Lâm Chất mỉm cười ôm con bé vào lòng: “Cá nhỏ đói bụng rồi đúng không?”
Trong lúc cô cho con ăn sáng Nhiếp Chính Quân đã rửa mặt, thay bộ đồ thể thao, bước ra trông vừa phong độ vừa nghiêm nghị.
“Nhìn đến ngẩn ngơ rồi hả?” Anh đi ngang qua, đưa tay xoa mái tóc ngắn của cô.
Lâm Chất ngẩng đầu, cười: “Đẹp trai quá.”
Anh bế con, cô thì chỉnh lại nút áo cho anh: “Anh định đi chạy bộ à?”
“Không phải anh, mà là chúng ta.” Anh cúi xuống hít một hơi mùi sữa thơm ngọt trên người con, cả người như bừng tỉnh. Cá nhỏ chớp mắt nhìn anh, như thể đang phân biệt khuôn mặt này.
Khu biệt thự trước sau đều có bãi cỏ rộng nhưng chạy vòng quanh thì buồn chán, nên Nhiếp Chính Quân dắt cô chạy ra con đường nhỏ hướng về núi và con suối gần đó. Lối mòn vừa khít cho hai người chạy sóng đôi.
Sương sớm vẫn còn bảng lảng, mặt trời e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833939/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.