Trước cửa sổ đăng ký kết hôn, nhân viên đưa tới hai bản tài liệu. Nhiếp Chính Quân ký tên xuống, cái cảm giác nghi thức trang trọng này còn hơn cả lần đầu tiên anh tự tay ký một thương vụ trăm triệu.
Bên cạnh Lâm Chất lại ngập ngừng, liếc sang thấy anh đã khép nắp bút còn mình thì chỉ viết được một chữ “Lâm”.
“Cô Lâm, có vấn đề gì sao?” Nhân viên mỉm cười hỏi.
Nhiếp Chính Quân buông bút, nhìn thấy tay cô dừng lưng chừng.
“Nếu bây giờ đổi ý, anh cũng không ngại dùng chút thủ đoạn cưỡng chế đâu nhé.” Anh nói giọng nhẹ nhàng, khóe miệng nhếch cười, nhưng đáy mắt lại ẩn căng thẳng.
Lâm Chất kéo cánh tay anh, nghiêng người thì thầm: “Chúng ta có nên làm thỏa thuận tài sản trước hôn nhân không?”
“Cái gì cơ?”
“Công chứng tài sản trước hôn nhân.” Giọng cô hơi cao, khiến cô nhân viên ngồi trước cũng nghe thấy.
Nhiếp Chính Quân nhìn cô đầy khó hiểu: “Trong đầu cả ngày toàn nghĩ mấy chuyện gì đâu không vậy?”
Cô nhân viên cúi đầu cười khẽ, đúng là chưa từng thấy cặp tân lang tân nương nào đặc biệt như thế.
Lâm Chất cắn răng: “Được.”
Nếu anh không bận tâm, thì cô còn sợ gì nữa. Nhanh tay viết nốt mấy nét, ký trọn cái tên.
Nhờ sự phối hợp của Lâm Chất mà mọi thủ tục phía sau đều thuận lợi ngoài tưởng tượng, đến mức lúc cầm cuốn sổ hồng đỏ trên tay, cô vẫn cảm thấy không thật.
“Vậy là kết hôn rồi sao? Hoàn toàn không giống như mình tưởng tượng…” Cô cúi đầu vuốt vuốt cuốn sổ, vừa đúng lúc có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833935/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.