Tới khi tâm trạng Lăng Thịnh Duệ bình ổn lại rồi, Đức Duy Hoàn mới ngồi dậy, cẩn thận kéo giãn khoảng cách với Lăng Thịnh Duệ đang nằm trong lòng mình ra.
Hai mắt Lăng Thịnh Duệ đẫm lệ mông lung nhìn hắn.
Đức Duy Hoàn gian nan nở một nụ cười với anh: “Chúng ta lên giường thôi.”
Lăng Thịnh Duệ giống như không nghe được lời hắn nói, chỉ trầm mặc nhìn,trong đôi mắt trống rỗng, sau đó dường như còn nhìn thấy gì đó, càng trở nên tuyệt vọng.
Tim Đức Duy Hoàn bắt đầu đập nhanh hơn.
Hình như có gì đó không đúng…..
Vòi hoa sen còn chưa tắt, trong phòng tắm chỉ còn lại tiếng nước chảy ào ào.
Đức Duy Hoàn vừa định mở miệng nói, Lăng Thịnh Duệ lại đột nhiên ôm chầm lấy. Đức Duy Hoàn kinh ngạc, nội tâm vui như hoa nở.
Chỉ là, một khắc sau, niềm vui sướng này lại nháy mắt đánh hắn sâu xuống mười tám tầng địa ngục.
Lăng Thịnh Duệ ghé vào tai hắn nhỏ giọng gọi tên: “ Chu Dực…”
“Chu Dực, tôi về rồi, tôi về rồi đây, cậu đừng lo nữa……” anh nhỏ giọng thì thầm. anh nói ra mang theo hơi nóng và mùi rượu nồng nặc, rõ ràng còn đang say khướt.
Đức Duy Hoàn không nhịn được nữa, đẩy mạnh anh ra.
Lăng Thịnh Duệ lảo đảo môt chút, phía sau lưng nện mạnh vào thành bồn tắm lớn.
“Ưm….” Đau đớn rên lên, Lăng Thịnh Duệ té trên mặt đất, thân thể cuộn lại thành một khối, đau đến cả người run rẩy.
Sắc mặt Đức Duy Hoàn trắng bệch.
Hắn vôi vã chạy đến bên người anh, muốn nâng anh dậy, nhưng khi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488930/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.