Hai người trở lại phòng, Đức Duy Hoàn từ trong ngăn kéo lôi ra một hộp y tế, đưa đến trước mặt anh.
Lăng Thịnh Duệ nhìn cái hộp nho nhỏ đó, kỳ quái tự hỏi vì sao trong khách sạn lại có thứ này nhỉ, Đức Duy Hoàn tựa như nhìn thấu được thắc mắc của anh, cười nói: “Đây là vật tùy thân của tôi.”
(Kaze: Hoàn ca, anh bỏ làm sát thủ đi, về thúc nuôi:3)
Lăng Thịnh Duệ hết biết nói gì rồi.
Lấy một cái khăn tắm quấn lấy nửa người dưới, Lăng Thịnh Duệ dùng sức lắc đầu, cố gắng loại bỏ cảm giác mơ hồ của mình, sau đó giúp hắn xử lý vết thương.
Thật sự là đối với vấn đề này anh hoàn toàn dốt đặc cán mai, bởi vậy nên động tác không được nhanh nhẹn cho lắm, chỉ là Đức Duy Hoàn không để ý tới, mà ở một bên tận tình chỉ bảo cho anh, Lăng Thịnh Duệ cũng không nói gì, chỉ ngồi một bên trầm mặc làm theo lời hắn. thật ra thì anh mắc chứng sợ máu nhẹ,trong toàn bộ quá trình, tay anh đều có chút run rẩy, nhìn băng gạt trắng tươi dần nhiễm một tầng màu hồng, cảm giác choáng váng hình như càng lúc càng nặng rồi.
Quấn băng xong, anh lại bắt đầu có cảm giác buồn nôn.
Lăng Thịnh Duệ che miệng, cố ép cảm giác đó xuống.
Đức Duy Hoàn nhìn thoáng qua cánh tay phải bị bó thành một một cục lớn kín bưng của mình, cảm thấy coi như thỏa mãn. Tuy là bó có chút kinh dị, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên người này giúp hắn làm mấy chuyện nhứ thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488931/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.