Chiếc áo khoác tất nhiên là không thể mặc được nữa, Đức Duy Hoàn cởi nó ra, lái xe đến bãi đỗ xe của khách sạn, sau đó bế Lăng Thịnh Duệ xuống, rồi vác anh trên vai, hiên ngang vào đại sảnh khách sạn, cũng không thèm quan tâm mọi người dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn mình, cứ thế trực tiếp đi vào thang máy.
Bảo vệ đứng một bên thấy tình huống không đúng lắm, do dự tiến lên một chút, lại bị Đức Duy Hoàn mặt không biểu tình quét mắt nhìn qua, bảo vệ đáng thương bị dọa cho hai chân nhũn ra.
Thang máy khởi động, Lăng Thịnh Duệ bị hắn vác trên vai,cơn khó chịu trong bao tử càng lớn, phát ra vài tiếng rên rỉ khó nhịn được.
Đức Duy Hoàn hoàn toàn mặc kệ anh.
Thật sự hắn là một người chuộng sạch sẽ vô cùng, vốn luôn một mực giả trang ôn nhu rộng lượng trước mặt Lăng Thịnh Duệ, đã sớm không nhịn được rồi, hơn nữa xe và áo mình vừa nãy bị người này nôn ra, quần áo toàn là chất dơ, thiếu chút nữa hắn bạo phát giết người, không trực tiếp đè Lăng Thịnh Duệ ra “tử hình tại chỗ” đã là…may mắn lắm rồi.
Trở lại phòng, Đức Duy Hoàn một tay ném Lăng Thịnh Duệ lên giường, vươn tay lột quần áo anh ra.
Lăng Thịnh Duệ vô thức phản kháng lại.
Từ lúc từ quán bar đi ra, anh không có phản kháng quá nhiều, nhưng hiện giờ lại nắm chặt cổ tay Đức Duy Hoàn, không ngừng tách nó ra, muốn ném chúng ra khỏi người mình. Đức Duy Hoàn gần như sắp phát hỏa, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thu-phap-tac/1488929/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.