Ngu phủ vài canh giờ trước.
Nhìn ánh mắt đầy ý tứ sâu xa của Du Lương, Ngu Khâm im lặng rất lâu.
Du Lương tự khắc nhìn ra được người này đang kinh ngạc và choáng váng sau khi nghe những lời kia.
Người đời đều cho rằng Ngu Trường Ân chết là vì muốn đi theo tiên thái tử, tự sát trong ngục để chứng minh sự trong sạch của bản thân.
Nhưng sự thật tàn khốc hơn lời đồn nhiều, một trung thần như Ngu Trường Ân lại bị người khác tra tấn đến chết. Trước khi chết, ông gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, vết thương chồng chất, không có nơi nào lành lặn.
"Khi ông nội ngươi chết, ngươi còn đang bị giam trong tù. Thậm chí còn không thể liễm thi* cho ông ấy." Du Lương nhìn thấy hơi thở Ngu Khâm dần dồn dập thì càng trầm giọng: "Tới lúc ngươi được thả, ông ấy đã được hạ táng từ lâu rồi. Chuyện này cũng là vì có người cố ý che giấu không để ngươi biết."
"Người thẩm vấn Ngu công khi ấy đúng là Ngô vương."
Ngu Khâm chật vật nhắm mắt lại, siết chặt tấm chăn trong tay như thể muốn xé toạc mảnh vải ấy.
Không biết bao lâu sau, y mới thong thả mở mắt ra, hốc mắt đỏ bừng có hơi dọa người: "Ngươi nói với ta chuyện đó vào thời điểm này là có ý gì?"
Du Lương thích nói chuyện với người thông minh, tuy rằng người đối diện không bị giận dữ che mờ mắt như cậu muốn, nhưng cậu đã tưởng Ngu Khâm sẽ không từ chối lời đề nghị của y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-khong-tinh/3739347/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.