Editor: Hazakura
"Lệnh Ngạn!"
Trịnh Thù gọi anh từ phía sau, nghiến răng nghiến lợi, âm thanh giận dữ phát ra còn to hơn vừa rồi.
Hắn dần lấy lại tinh thần.
Lệnh Ngạn vội vã xoay người, cứng đờ nhìn Trịnh Thù đến gần.
Sắc mặt đối phương đáng sợ, như hận không thể giết anh.
Các đội viên khoan thai tới muộn đuổi kịp tới đây, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, sững sờ tại chỗ.
"Hả, anh.... Anh dâu?"
Không còn cơ hội.
Bọn họ đuổi kịp, không còn cơ hội.
Hơi thở nghẹn lại kéo theo sự tuyệt vọng phủ đầy đầu, Lệnh Ngạn thở dồn dập trong yên lặng, rút cây súng lục màu đen từ túi quần, đôi tay nắm chặt giơ lên, nhắm ngay Trịnh Thù.
Âm thanh khẩn trương dưới lớp vỏ giả vờ trấn định.
"Đừng tới đây."
Trịnh Thù ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn anh ráo riết. Sắc mặt hắn đáng sợ bước lại gần, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Lệnh Ngạn như chim sợ cành cong, lùi về sau vài bước.
Ngọn lửa phía sau né người anh, không đốt dù một cọng tóc, nhưng vẫn thiêu ý đồ chạy trốn của anh thành tro.
Anh không nhận ra, đồng tử hơi co lại, kinh hãi nhìn Trịnh Thù tới gần, âm cuối run rẩy như lưỡi dao sắc nhọn.
"Đừng tới đây! Em nổ súng thật đấy!"
Vừa dứt lời, lòng bàn tay anh giật cò súng trong cơn hoảng loạn.
Trịnh Thù rên một tiếng, cuối cùng ngừng lại.
Lệnh Ngạn nhìn vết máu thấm trên vai hắn, đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403757/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.