Editor: Hazakura
Trịnh Thù mang anh về căn cứ, người đi ngang qua đều nhìn họ bằng ánh mắt kinh dị nhưng bị áp suất thấp trên người hắn dọa, bèn đứng xa xa nhìn rồi nói nhỏ khe khẽ.
Bọn họ về đến ký túc xá, những người khác đuổi không kịp.
Trịnh Thù mở cửa, bước vào, ném Lệnh Ngạn lên giường.
Vừa rơi vào chiếc giường mềm mại, Lệnh Ngạn đột nhiên nâng eo muốn bò chạy. Nhưng anh chưa kịp ngồi dậy, Trịnh Thù tức thì đè ép anh xuống.
Trong không khí đẫm mùi máu tươi, âm thanh da thịt va chạm lẫn tiếng nước thọc vào rụt ra dần vang lên.
Tay Lệnh Ngạn bị trói, còn chặt hơn cả lúc trước khi Trịnh Thù ngăn anh rời đi cùng đoàn người Yến Tử sáng sớm ngày hôm đó.
Dây thừng thô ráp thít chặt vào da, càng tránh càng chặt, siết càng sâu.
Hai chân anh bị tách ra đè trước ngực, phần thịt non bị cọ xát quá độ nhanh chóng sưng to đỏ tươi như máu. Anh bị quất đến khó nén đau đớn, thế mà ngựa quen đường cũ thấy sung sướng.
Lệnh Ngạn cố sức ngửa đầu, như chết đuối mà thở hổn hển dồn dập, chiếc cằm trắng nõn nổi bật trong căn phòng tối om không bật đèn.
"Ưm, không!..."
Tối hôm qua Trịnh Thù thật thương tiếc anh, ngại việc bọn họ hôm nay ra cửa, chỉ dịu dàng làm một lần nhẹ nhàng.
Nhưng hiện tại, hắn như thành người xa lạ, sinh lực mạnh mẽ mà hung hãn, bàn tay ấm áp mang lực của gông cùm xiềng xích đóng đinh Lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403758/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.