Editor: Hazakura
Xe dừng ở nơi bọn họ đã đến vô số lần, dẫu Trịnh Thù sớm rõ chỗ này vườn không nhà trống, vì để Lệnh Ngạn nghỉ ngơi lâu thêm chút, hắn vẫn làm bộ làm tịch hạ lệnh các đội viên đi vơ vét thêm một lần.
Hắn ngồi với Lệnh Ngạn trong xe, xoa eo anh, dịu dàng thì thầm hỏi anh còn chỗ nào không thoải mái.
Có lẽ do bị hỏi phát thẹn, trên mặt Lệnh Ngạn ửng hồng, rũ mắt, nhẹ nhàng đẩy hắn, ý bảo hắn đừng hỏi nữa.
"Trịnh Thù, em muốn ăn chocolate."
Giờ phút này Trịnh Thù bị say trong men tình mềm dịu, sự vui mừng bốc lên trong lòng che khuất sức quan sát nhạy bén của hắn, không thấy được vẻ lạnh lùng vô cảm trong mắt Lệnh Ngạn.
Biết rõ siêu thị thành phố này tìm không được gói chocolate nào mới, hắn vẫn thề son sắt.
"Được, tôi đi tìm cho em."
Xoay người nhảy xuống xe, hắn ôm cõi lòng vui sướng chạy vào thành phố.
Zombie lận cận đã bị bọn họ giết sạch, cho nên Trịnh Thù không lo anh sẽ gặp nguy hiểm.
Yên tâm nhìn thoáng qua xe, hắn bay nhanh vào thành phố, kiểm tra cẩn thận từng chỗ còn hơn lúc trước.
Siêu thị bỏ hoang đã sớm bị bọn họ vét sạch, nhưng lúc đó hắn không để tâm đến mấy cửa hàng tiện lợi nhỏ.
Hắn tìm được một thanh chocolate cho Lệnh Ngạn.
Đi chừng mười phút, Trịnh Thù nghe thấy âm thanh của động cơ.
Phản ứng đầu tiên của hắn là thành phố này mà còn có xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403756/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.