Editor: Hazakura
Trời đông giá rét ùa về, tuyết rơi nơi phương bắc.
Tuyết đầu mùa rơi lúc khuya, bông tuyết bay xuống rào rạt, màn đêm đen nhánh ngoài cửa sổ bỗng sáng ngời lạ thường.
Trịnh Thù hẵng chìm đắm trong cơn say tình với Lệnh Ngạn, đương lúc không để ý, móng tay Lệnh Ngạn đột nhiên bấu chặt lưng hắn, ánh mắt rời rạc nhìn bên ngoài, mặt ửng hồng hiện vẻ hoảng hốt thất thần.
"... Tuyết."
Trịnh Thù nghe không rõ, còn cúi đầu hôn ngực anh. Lệnh Ngạn thở hổn hền dồn dập, gom góp sức lực, lặp lại lần nữa.
"Tuyết rơi."
Trịnh Thù dừng động tác, nghiêng đầu thấy tuyết rơi đầy ngoài cửa sổ.
Lệnh Ngạn bảo muốn ngắm tuyết, Trịnh Thù đành gắng gượng đè nèn khao khát tình dục chưa biến mất hoàn toàn, bọc quần áo thật dày lên người anh, mở cửa phòng.
Mặt đất phủ tầng tuyết mỏng sáng lấp lánh, Trịnh Thù thấy rất nhiều người chưa ngủ đều đi ra. Mấy đứa nhóc cao hứng phấn chấn chaỵ khắp nơi kêu chí chóe, đôi tay non nớt giơ cao đón bông tuyết.
Tuyết mùa đông về, cũng đồng nghĩa năm mới sắp đến.
Nhiệt độ buổi tối quá thấp, Trịnh Thù không muốn Lệnh Ngạn bị cóng, dẫu đã quấn anh chắc như keo vẫn không yên tâm mà đưa tay áp gò má anh, thân mật dỗ dành.
"Quá lạnh, về phòng nghỉ đi."
Lệnh Ngạn ngồi không vững, nửa ngồi nửa dựa vào Trịnh Thù.
Mới xuống giường, thân thể anh hẵng nóng bỏng, chất lỏng tràn ra từ kẽ mỏng chảy dọc xuống theo sườn chân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403755/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.