Editor: Hazakura
Lệnh Ngạn không phải chiến sĩ trời sinh.
Đây là lần đầu anh thấy zombie ở khoảng cách gần như thế. Sinh vật không thể xem như con người ấy chảy nước miếng, cứng đờ mà tham lam tiến đến gần anh, phát ra tiếng gào rống đáng sợ.
Đầu ngón tay đặt trên cò súng run rẩy, bắn trượt.
Lệnh Ngạn đứng tại chỗ, gần như nín thở, bỗng có ai cầm tay anh từ phía sau, di chuyển hướng họng súng, bắn trúng đầu zombie.
Não zombie bay tứ tung khi thân thể ngã xuống đất, sắc mặt Lệnh Ngạn trắng bệch, sinh lý khiến anh buồn nôn, nhưng anh cắn răng ráo riết, nhịn xuống.
Trịnh Thù như tầng giáp bảo hộ, ôm anh vài giây ngắn ngủi, bàn tay sờ đầu anh trấn an, dặn dò ngắn gọn.
"Theo sát tôi."
Lệnh Ngạn bị hắn kéo về phía trước, lướt ngang qua thi thể zombie, không nhịn được thoáng quay đầu nhìn.
Sau vài lần sẽ thích ứng, Lệnh Ngạn không sợ nữa.
Anh luôn giữ vị trí ở trong phạm vi tầm mắt của Trịnh Thù, ngay khi vừa có đàn zombie lấp ló đằng xa, Trịnh Thù tức thì dùng lửa thiêu chết bọn chúng.
Lệnh Ngạn biết sử dụng dị năng thường xuyên không tốt, nhịn không nổi nhăn mi, giọng điệu không tốt lắm.
"Anh đừng sử dụng dị năng bừa bãi, em có thể giết chúng."
"Tôi biết, giờ em giỏi lắm rồi, nhưng tôi không thể để em bị thương."
Bây giờ thêm một Lệnh Ngạn bên cạnh, Trịnh Thù không thể bốc đồng như trước.
Hắn hận không thể dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403754/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.