Editor: Hazakura
Trong căn cứ, ngoại trừ dị nhân có thể giết zombie, còn có một đội ngũ do người thường sau khi hoàn thành các thử thách vượt xa giới hạn cơ thể thành lập, đôi khi nếu thiếu người sẽ cùng ra ngoài làm nhiệm vụ.
Lệnh Ngạn muốn tham gia, nhưng Trịnh Thù không đồng ý.
Hắn đồng ý dạy Lệnh Ngạn học dùng súng, không phải để anh bảo vệ căn cứ, mà để anh tự bảo vệ mình.
Hắn những tưởng Lệnh Ngạn sẽ cố cãi theo thường lệ, sẽ tức giận, chuẩn bị tinh thần cãi nhau. Thế nhưng, Lệnh Ngạn bình tĩnh ngoài dự đoán, sau khi bị tự chối thì yên lặng, cũng không nhắc lại.
Trịnh Thù hơi nghi ngờ, nhưng cũng không thấy chỗ nào không ổn.
Hắn trở về từ bên ngoài, đi một vòng mới tìm được Lệnh Ngạn.
Lệnh Ngạn đang ở trường bắn súng nơi hắn dạy anh. Đó là căn nhà nhỏ Trịnh Thù tìm cho anh, ở một góc hẻo lánh, không ai qua lại.
Dường như anh đã tập bắn thật lâu, bia ngắm đầy dấu vệt xuyên thấu, súng lục tùy tay ném sang bên.
Lệnh Ngạn ngồi dựa tường, không màng xung quanh nghịch giấy gói chocolate đầy nếp gấp trong tay, tầm mắt nhìn vào hư vô, như đang xuất thần nghĩ cái gì.
Tiếng bước chân đi tới đánh thức anh. Anh thoáng ngẩng đầu, nhìn Trịnh Thù, không nói chuyện, cũng không đứng lên.
Trịnh Thù lại gần, ngồi xuống trước mặt anh, nhìn tờ giấy trong lòng bàn tay anh.
"Đang làm gì đó?"
Lệnh Ngạn nhìn anh một cái rồi cúi đầu, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403753/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.