Editor: Hazakura
Trên thực tế, Trịnh Thù rất vui lòng dạy Lệnh Ngạn dùng súng.
Hắn biết Lệnh Ngạn mềm lòng, hẵng lưu luyến những dạ oanh ở lại phố đèn đỏ, nên hay nhân lúc mình không ở chạy về đó, nhưng với diện mạo của anh, mặc ai tới phố đèn đỏ đều sẽ nhớ anh mãi không quên.
Hắn không muốn Lệnh Ngạn đến phố đèn đỏ, tốt nhất đoạn tuyệt liên hệ với các dạ oanh luôn, tất nhiên Lệnh Ngạn không chịu.
Mỗi lần nói đến chuyện này, họ đều cãi nhau đến phát bực. Trịnh Thù những tưởng muốn ép anh mạnh tay hơn, nhưng rồi không muốn mối quan hệ này ngày càng bê bết, nên luôn thật đau đầu.
Nhưng hiện tại Lệnh Ngạn đam mê với súng, không dư thời gian tới phố đèn đó, thực khiến Trịnh Thù vừa lòng.
Với điều kiện hắn chọn không thèm nghĩ vì sao Lệnh Ngạn đột nhiên muốn học dùng súng.
Nguyên nhân khác khiến Trịnh Thù vui vẻ dạy Lệnh Ngạn học dùng súng là nếu gần gũi Lệnh Ngạn lúc đấy sẽ không bị chán ghét.
Lấy danh nghĩa sửa đúng tư thế ôm anh từ phía sau, nắm tay anh, dán gò má anh, lông mi ve vãn kích thích da Trịnh Thù, ngứa ngáy, rung rinh.
Quan trọng nhất, Lệnh Ngạn không hề nghi ngờ hắn cố tình thân cận, mà hỏi đầy tò mò.
"Như thế này à?"
Trịnh Thù siết chặt đốt ngón tay anh, ngửi mùi hương thanh mát do mới tắm rửa xong trên người anh, ra vẻ nghiêm trang nhắc nhở.
"Nắm chặt thêm chút."
Lệnh Ngạn nghiêm túc gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403752/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.