Trần Minh hơi hơi cảm nhận được cô có chút gì đó khang khác. Trọng Nhân nói với anh phụ nữ mang thai sẽ có nhiều thay đổi và suy nghĩ lung tung. Muốn con phát triển khỏe mạnh thì anh phải chủ động giúp cô ổn định tâm tình, làm cho cô vui vẻ.
Nhưng anh nghĩ mãi chưa ra cách nào giúp cho cô Vui vẻ thoải mái hơn. Vì thế mới muốn tạo cho cô một bất ngờ nho nhỏ. Mặc dù trong lòng vẫn cứ bị cái chớp từ nhiều năm trước cô đột ngột đòi chia tay, nhưng hiện đã có con gái đồng hành cùng làm anh lấy lại được chút tự tin.
Anh xoay người cô lại đối diện mình:
-Ái Triêm. Em đồng ý với anh một chuyện nhé.
-Là chuyện gì?
-Ừm...mm. thì em đồng ý trước đi đã.
Ái Triêm xùy một tiếng rõ to:
-Lỡ anh lừa bán em sang Trung Quốc em cũng phải đồng ý sao?
Trần Minh bật cười, cụng trán mình vào trán cô:
-Đảm bảo không bắt em lên núi đao xuống biển lửa đâu. Chí ít cũng nhận được yêu thương hết mức.
Cô bị anh chọc cười:
-Ừ thì em đồng ý. Chuyện gì anh nói đi.
-Em nhắm mắt lại đi.
Ái Triêm nghĩ thầm, người đàn ông thúi này đúng là lắm chiêu, nhưng cô vẫn nghe lời nhắm mắt lại.
Anh lấy một món đồ trong túi áo ngủ đưa ra trước mặt cô:
-Em mở mắt ra nào.
Giây tiếp theo tay cô được nâng lên, anh xỏ vào ngón áp út của cô một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn này cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/3311179/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.