Ái Triêm nhớ lại, ba cô từ khi cô hiểu chuyện đến nay, số lần rời khỏi làng Quý có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Còn mẹ cô, mặc dù chưa bao giờ gặp mẹ, ba cũng không lưu giữ hình ảnh gì của mẹ ngoài tấm hình thờ mà cô ra vào giáp mặt với lí do, thời của ba mẹ không có máy điện thoại có chức năng chụp hình, cũng không thích chụp, nhưng cô khẳng định mẹ là người phụ nữ thuần Châu Á. Có lý nào lại liên quan tới Catherin?
Chính vì vậy mà cô không quá tin tưởng những lời Catherin vừa nói:
-Không thể nào. Cậu...
- Chuyện này nói ra thì rất dài. Sẽ có nguời xác nhận lại cho cậu. Hay nói đúng hơn là sẽ cho cậu biết sự thật.
Catherin biết cô không tin nên cũng không muốn nói nhiều với cô:
-Tôi không phải cố ý không nhận điện thoại của cậu. Khi đó điện thoại của tôi bị người trong nhà tịch thu mất rồi. Tôi vận dụng hết các mối quan hệ mới có thể thoát ra được mà đến đây. Nếu không vì sự an toàn của cậu, tôi cũng không phải mạo hiểm.
Ái Triêm càng nghe càng mơ hồ:
-Xảy ra chuyện gì?
Catherin không muốn che giấu, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu mà nói cho cô hiểu. Tên Trần Minh chết tiệt kia, muốn bảo vệ vợ hắn thì cũng thôi đi, lại vất cục len rối nhùi này cho cô ta.
-Trước sau gì cậu cũng phải biết. Đi đến một bước này, tôi cũng không muốn cậu đến chết cũng không biết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710127/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.