Ngày tháng trôi qua rất nhanh. Sau khi khách sạn mà Ái Triêm tham gia thiết kế khai trương, đã được bạn bè trong giới và khách hàng khen ngợi rất nhiều.
Lúc không bận rộn, cô thỉnh thoảng sẽ nhận được một số hạng mục mới. Thù lao ở đây thật sự hấp dẫn. Cô thừa dịp này mà kiếm thêm một ít tiền. Trước kỳ nghỉ đông cô còn có một số tiết học. Nhưng công việc cũng chồng chất như núi. Cô gọi điện cho Catherin nhưng không được nên phải lên lớp. Dự định sau đó nhờ cô ấy điểm danh giúp cô một vài buổi. Ai ngờ đến giảng đường chờ cũng không thấy mặt mũi Catherin đâu.
Trong lòng Ái Triêm hơi lo lắng, ngày thường ngoại trừ đi học ra, số lần cô gặp Catherin cũng không nhiều. Cũng không phát hiện cô ấy có gì lạ. Nhưng sự thật, những buổi học kế tiếp, cô ấy đã hoàn toàn biến mất. Hỏi Giảng viên thì chỉ biết Catherin không còn học nữa, cũng không ai biết nguyên nhân.
Qua một tuần, trường học bắt đầu nghỉ đông hai tuần, học sinh lục tục rời khỏi trường, trường học bắt đầu quạnh quẽ. Ái Triêm suy xét cả đêm, quyết định trở về nước một chuyến vừa kịp lúc ăn cái tết cổ truyền.
Trước đó khi nhận được thù lao hai công trình mới đây, cô nhờ Trâm Chi mua giùm một căn nhà, còn giúp cô quét tước sạch sẽ rồi sửa sang lại. Đợt này về cô muốn đón ba Chỉnh lên thành phố N chơi tết. Nên chiều muộn cô mang tâm trạng thoải mái mà ngồi taxi ra sân bay.
Một tiếng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710128/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.