-Em muốn biết chuyện gì?
-Anh biết em muốn hỏi gì. Đừng vờ vịt với em.
Trần Minh bật cười:
-Không phải Khương Đồng đang ở bên em sao? Sao em không hỏi cậu ta ?
Ái Triêm bị những lời này của anh chọc giận. Cô nói to vào trong điện thoại, nhưng ánh mắt lại hướng về Khương Đồng đang yên ổn lái xe bên kia :
-Anh còn nói. Anh ta không phải người của anh sao ? Không có lệnh của anh, anh ta dám nói cái gì với em ? Hừ. Đám lâu la bên cạnh anh không phải đều cùng một giuột với anh sao ? Toàn là đồ lừa đảo.
-Anh không hề lừa em mà.
-Vậy thì nói đi. Hai người kia có chuyện gì ?
Trần Minh thở dài. Qua điện thoại, anh tóm gọn lại sự việc một lần. Anh không muốn chỉ vì chuyện này mà tạo ra một khoảng cách giữa anh và cô.
-Vậy ra chuyện anh làm là đang tìm cách tháo gỡ cho Catherin sao ?
-Ừm. Nhưng cũng không chắc là sẽ thuận lợi. Vì vậy em đừng hi vọng quá.
Ái Triêm nắm chặt điện thoại, hơi thở mang theo chút thổn thức:
-Cảm ơn anh.
Trần Minh thở dài không đáp chỉ nói câu:
-Lát nữa là anh về đến nhà rồi, sẽ nói chuyện cụ thể với em.
Ái Triêm ừm một tiếng rời chờ cho anh tự tay tắt máy mới lấy lại tinh thần. Cô không biết Catherin đã phải chịu nhiều tổn thương từ anh trai mình đến vậy. Mà mọi việc lại bắt đầu từ cô. Cô nói Khương Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2707794/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.