Rất nhanh buổi lễ ra mắt và trao quà của hai bên họ hàng kết thúc. Món quà của Ái Triêm cũng đem trao tại chỗ. Trâm Chi cười tít mắt ôm chặt lấy cô. Sau khi xong mọi thủ tục, nhà gái sẽ mở tiệc chiêu đãi lớn ngay tại sân vườn phía sau biệt thự nhà họ Vũ.
Khách khứa đã đến đông đủ mà Ái Triêm vẫn loay hoay cùng dàn phù dâu phù rể chụp choẹt khắp nơi. Trần Minh xong việc ở tập đoàn mới có thể đến buổi tiệc. Anh ngồi xuống bàn tròn ở vị trí đầu tiên, liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô, đang cười đùa vô cùng vui vẻ, chơi còn vui vẻ hơn cả cô dâu.
Ái Triêm không để ý ánh mắt ai đó lúc nào cũng dán lên người mình. Đến lúc cô quàng tay một phù rể chuẩn bị chụp hình thì đã bị Trần Minh tóm lấy mang đi.
-Này. Em còn chưa xong mà. Anh lôi em đi đâu?
-Đói bụng rổi. Đi ăn thôi.
Tuy chỉ là một cái khoác tay vô thức, cũng không phải hành động quá đáng gì nhưng Trần Minh vẫn không thích, vì vậy nên anh đã lập tức đi tới mang Ái Triêm đi.
Đương nhiên Ái Triêm không muốn đi. Nhưng nếu cô không đi tên đàn ông mặt lạnh này biết đâu sẽ làm hỏng luôn không khí. Đành phải từ biệt đám đông nhốn nháo để vào bàn tiệc cùng anh. Luôn tay gắp thức ăn đầy chén cho anh, cô lẩm bẩm:
-Ăn ăn ăn... cho anh ăn nứt bụng ra luôn đi này.
Trần Minh biết cô không phục. Nhưng anh rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2707792/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.