Nhìn dáng vẻ của cô, Ngu Thanh Quân cảm thấy hơi nhẹ nhõm, cũng có hơi xót xa.
Rõ ràng hơn hai tháng trước, con gái cưng của bà còn kháng cự trong nhà có thêm người lạ vào ở, thậm chí bởi vì chuyện này còn quậy đòi ra khỏi nhà. Kết quả còn chưa tới ba tháng, cô đã không nỡ để Lý Duật chuyển đi.
Nghĩ đến đây, Ngu Thanh Quân đau lòng nói: “Hạ Hạ, mẹ hơi buồn.”
Ngu Hạ: “Dạ?”
Cô hoang mang: “Buồn gì ạ?”
Ngu Thanh Đồng trêu cô: “Có phải bây giờ con thích Tiểu Duật lắm không?”
“Làm gì có.” Nghe Ngu Thanh Quân nói thế, trái tim Ngu Hạ loạn nhịp, sợ Ngu Thanh Quân phát hiện ra gì đó, cô vội vàng lớn tiếng phủ nhận: “Mẹ, mẹ nói gì thế, con có thích cậu ấy đâu, con chỉ... chỉ...”
Cô còn chưa nói xong, Nhậm Nham lo lắng cho vợ đã quay về: “Đang nói gì thế?”
Ngu Hạ vội đứng lên khỏi sô pha, tìm núi dựa: “Ba, mẹ đổ oan cho con.”
Ngu Thanh Quân: “...”
Nhậm Nham nhướn mày, buồn cười hỏi: “Mẹ đổ oan gì cho con?”
Ngu Hạ mấp máy môi, ngại nói thẳng ra: “Dù sao thì cũng là đổ oan cho con, con không nói chuyện với vợ chồng hai người nữa, con lên lầu thay quần áo đây.”
Dứt lời, không đợi hai người phản ứng lại, cô vội chạy lên lầu.
Nghe thấy tiếng bước chân bình bịch ngày càng xa của cô, Nhậm Nham cởi áo ngoài, treo lên giá rồi hỏi: “Trước khi anh về, em với Hạ Hạ nói gì thế?”
Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3490055/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.