Hiển nhiên vụ chạm mặt Koroviev tại phòng số 50 để lại cho Herbert và Ludwig không ít bàng hoàng, mà đến tận tối hôm sau họ vẫn chưa thể tin được đấy là sự thật. Tuy vậy, sau một hồi bàn bạc với nhau, Herbert khuyên em trai mình nên thuận theo ý của của con quỷ gàn dở kia, bởi thứ nhất, chí ít hắn cũng đã tỏ ra mình là kẻ có thiện chí - cho đến lúc này, bởi hắn chưa bày ra trò gì nghịch phá; thứ hai, rõ ràng hắn đang giữ thế thượng phong khi là kẻ có nhiều quyền phép hơn, mà họ thì không muốn rước họa vào thân và cũng không muốn mối quan hệ giữa hai chủng tộc này thêm tồi tệ[1].
Đã hai ngày trôi qua kể từ khi họ đến Cluj nhưng Herbert vẫn chưa tìm được cha mình - có vẻ như ông ấy giận cậu ta lâu hơn Ludwig nghĩ, thậm chí khả năng ngoại cảm của Herbert cũng không thể tìm ra ông. Cũng chưa có gì bất thường xảy đến với họ - một điều may mắn - ấy là cho đến ngày thứ ba, vào lúc chiều muộn Ludwig tỉnh dậy với một cảnh tượng khiến gã phải tự vấn lại bản thân liệu rằng gã có uống rượu trước khi đi ngủ hay không. Bên chiếc bàn trà giữa phòng là hai chiếc ghế đối diện nhau, trên mặt bàn là một ván cờ dang dở. Trên một ghế là Koroviev, đang ngồi suy ngẫm nước cờ tiếp theo với điếu xì gà trên tay, trong khi trên ghế còn lại, là một con mèo. Điều kỳ lạ ở con mèo này là nó to như một con lợn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mat-nay-lai-tim-thay/2917786/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.