"Herbert."
Ludwig gằn một tiếng hơi gắt khi gã kéo tay áo anh trai. Herbert nhướn mày, rồi nheo mắt nhìn về phía Ludwig cũng đương chòng chọc để ý. Những vệt đen trên sàn nhà xuất hiện từ lúc nào, kể cả khi họ còn chưa gặp lại thứ sinh vật màu đen kia; lan rộng ra từ bên dưới chiếc tủ quần áo như một loại nấm mốc. Ludwig là người đầu tiên cẩn trọng đến bên chiếc tủ, cặp mắt lồi của gã gần như trợn lên khủng khiếp khi gã quan sát những vệt đen dưới sàn, thầm thở phào khi chúng chẳng tác động gì mình khi gã giẫm giày lên. Cả hai anh em đều không thể di chuyển chiếc tủ dù chỉ một chút, vì vậy, Ludwig mở tủ ra. "Quái gở." Gã làu bàu, cau có nhìn chiếc tủ trống rỗng. "Chẳng có gì ở trong này cả."
Herbert im lặng tiến đến và nghía vào bên trong. Cậu ta hơi nghiêng đầu, ngâm dài một tiếng suy ngẫm, trước khi gõ cộc cộc vào mặt gỗ sờn mòn, bàn tay mò mẫm tìm một thứ gì đó. "Vào những lúc như thế này, thường sẽ có một loại cửa sập." Mấy ngón tay cậu ta chạm phải một cái gờ, và Herbert nhanh chóng gọi Ludwig, "Tìm thấy rồi." Cậu ta chỉ cho gã và Ludwig cũng chạm được vào mảnh gỗ nhô lên. "Nhưng một mình anh không mở nó ra được."
Vì vậy, họ cùng nhau kéo.
Kể cả khi không còn thể lực của ma cà rồng, sức của Ludwig vẫn trội hơn, chẳng mấy chốc, gã thô bạo giật phăng mảnh gỗ ra, vô tình xé toạc một lỗ hổng to tướng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mat-nay-lai-tim-thay/2917733/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.