Herbert bị đánh thức bởi một cái tát nổ đom đóm mắt, và đôi bàn tay nhỏ nhắn của ai đó cố gắng lay cậu ta dậy. Herbert rên rỉ, khó khăn mở hai mi mắt đương muốn dính chặt vào nhau. Cậu ta gục gặc, thậm chí còn suýt ngã chúi đầu về phía trước. "Herbert? Anh có nghe em nói không?" Giọng nhỏ nhẹ quen thuộc vẫn không ngừng gọi tên cậu ta. Herbert bèn gật đầu, theo phản xạ đưa tay ôm lấy bên mặt vừa bị tát của mình mà hỏi:
"Alfred?"
Một tiếng thở phào phát ra, và lúc này Herbert mới hoàn toàn tỉnh táo để nhìn cho rõ mọi vật. Căn phòng vẫn tối om, cậu ta thì hẵng còn ngồi trên ghế, và khi nhìn qua bên trái mình, Herbert có thể thấy Ludwig cũng đã tỉnh và ôm lấy đầu mình - giống như cậu; gã nhe nanh rên hừ hừ, một bằng chứng cho thấy gã cũng bị kéo ngược về bằng một cách không nhẹ nhàng cho lắm. Nhưng Anze vẫn không có động tĩnh gì, cơ thể vẫn im lìm trên chiếc ghế ở chính giữa và cái đầu của ông ta gục hẳn xuống. . truyen bjyx
Alfred ngồi phịch xuống đất, thở dài thêm một hơi. Herbert hẵng còn chưa hoàn hồn, hỏi:
"Alfred, đã có chuyện gì vậy? Tại sao chỉ có bọn anh được trở về?"
Alfred nuốt khô, chậm chạp chỉ vào hai ngọn nến đặt trước ghế của Herbert và Ludwig. Chúng đã cháy hết từ lúc nào, khác hẳn với ngọn nến của Anze - lúc bấy giờ chỉ mới cháy được một nửa. "Em không hiểu tại làm sao nến của hai anh lại cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mat-nay-lai-tim-thay/2917731/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.