Dạ Bạch Vũ học kiểu dáng khiêu khích của Trầm Việt Hi, động tác gượng gạo, giống như con chó nhỏ đáng yêu, nói đúng hơn là một con hổ con vài tháng tuổi. Vào bụi cỏ um tùm mà tìm tìm, ở đây thử xem, ở đó dò dò, vô số điều mới lạ.
Trầm Việt Hi thầm cười, nàng cưng chiều ôm nhẹ đầu Dạ Bạch Vũ, âm thầm dẫn nàng đi tìm điểm mẫn cảm.
Dạ Bạch Vũ di chuyển trên người Trầm Việt Hi, kỹ lưỡng lưu ý mỗi một phản ứng của nàng, đem ngón tay của mình nhẹ nhàng mà lướt qua đôi bồng đào, Trầm Việt Hi liền run rẩy liên tục, nhịn không được khẽ lên tiếng.
Thân thể Trầm Việt Hi rất đẹp, rất hoàn mỹ, ngoại trừ trên cánh tay có một vết thương do cứu nàng mà có, thì sẽ hoàn mỹ không tìm thấy một tỳ vết nào. Dạ Bạch Vũ đau lòng hôn lên vết thương trên cánh tay nàng, lòng đầy hổ thẹn.
Cảm giác được khác thường của Dạ Bạch Vũ, Trầm Việt Hi ôm lấy Dạ Bạch Vũ, nói: "Tôi nguyện ý vì em mà đổ máu." Nàng ngẩng đầu lên, nói với Dạ Bạch Vũ: "Hôn tôi."
Dạ Bạch Vũ hôn lên môi Trầm Việt Hi, trong dịu dàng mang theo một ít bá đạo, trong từng mạch máu như có gì đó sôi trào. Hôn Trầm Việt Hi, trong cơ thể Dạ Bạch Vũ từ từ bùng lên một ngọn lửa, động tác của nàng nháy mắt chuyển thành quyết liệt, như muốn đem Trầm Việt Hi hòa vào cơ thể mình.
Trầm Việt Hi nhắm hai mắt lại, cảm nhận được sự mãnh liệt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hi-mat-troi-trong-dem/3539898/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.