Chương 109 Kêu gọi Kẽo kẹt… Uỳnh. Xa xa truyền đến một âm thanh lạ nghe mà ê cả răng, sau đó là một tiếng nổ lớn. Mặt đất lắc lư trong chấn động. “A!” Phi công trực thăng bất ngờ tỉnh dậy, nhảy dựng lên định bỏ chạy ra ngoài. Sau đó hắn bị một bàn tay mạnh mẽ giữ lại tại chỗ. Phi công còn vô thức lần mò vũ khí ở thắt lưng nhưng không có gì. “Bình tĩnh, tỉnh táo lại, chúng ta đã an toàn… tạm thời an toàn, chúng ta đang ở trên mặt đất.” Phi công nhớ ra âm thanh này, khi hắn sắp bị rơi, chính người đàn ông trông như con gấu nâu này đã cứu hắn ra khỏi sóng âm quái đản và đáng sợ đó. Hắn nhìn thẳng vào mặt Hans, thở hổn hển hồi lâu rồi đột nhiên quay đầu nhìn ra ngoài lều. Tiếng động lạ vẫn tiếp tục. Hans giải thích: “Đó là tiếng sông băng đang vỡ trượt và cọ xát vào nhau, vừa rồi một mảng lớn của nó sụp đổ, rơi xuống biển biến thành một núi băng trôi.” Phi công hoang mang hỏi: “Nhưng tôi nhớ là chuyện này chỉ nên xảy ra vào mùa hè thôi?” Bây giờ là tháng 10, đang là mùa đông ở Greenland. Ánh mắt Hans trốn tránh, vẻ mặt tựa hồ hơi phức tạp, nhưng cuối cùng lại không nói gì. “Thiếu tá đâu?” Phi công vội vã hỏi. “Bị đập đầu khi máy bay hạ cánh khẩn cấp, bị thương nặng, vẫn hôn mê.” Thiếu tá kia mới là người phụ trách liên lạc với Hans. Nhiệm vụ ban đầu là đưa Hans và đội của ông đến sân bay duy nhất trên đảo Greenland,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059329/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.