Sau buổi gặp gỡ gia đình, ngay hôm sau, Hứa Kiến Đạt rời Tây Xuyên.
Sau khi ông đi, trong nhà chỉ còn hai người Hứa Nguyện và Đào Thục Quân. Cũng may năm nay khai giảng sớm, qua mấy ngày nữa, trường Nhất Trung Tây Xuyên sẽ chính thức khai giảng.
Hôm đó, Hứa Nguyện thức dậy rất sớm.
Làm xong bữa sáng, ăn thật nhanh, sau đó kiểm tra một lần cặp sách giấy bút, tiếp đó đi giày chuẩn bị ra cửa. Đào Thục Quân gọi lại: "Từ từ đã."
Bàn tay đang nắm cửa của Hứa Nguyện siết chặt lại.
Đêm đó, cuối cùng Trần Nặc cũng khuyên cô quay về. Sau khi về phòng, cô vốn tưởng Đào Thục Quân dù không xin lỗi cũng sẽ thừa nhận một chút sai lầm. Nhưng mà cả Đào Thục Quân ở bên trong, người lớn ai nói chuyện phiếm vẫn nói chuyện phiếm, ai uống rượu rượu thì cứ uống rượu. Chẳng ai để chuyện vừa rồi trong lòng.
Hứa Nguyện không thể hiểu nổi.
Rõ ràng ngày thường, người lớn lúc nào cũng bảo cô bé phải nghĩ xem mình đã làm gì sai. Sao giờ lúc đến lượt họ làm sai thì lại coi như không có chuyện gì xảy ra? Cô bé vừa cảm thấy đau khổ lại buồn bã, 2 ngày qua, Hứa Nguyện không thể nào nói chuyện được với Đào Thục Quân.
Tuy cô bé hiểu rất rõ, xét theo tính tình của Đào Thục Quân, phân nửa bà sẽ không chủ động nói xin lỗi cô. Nhưng cô bé vẫn có một chút ảo tưởng ngây thơ không thực tế, hy vọng rằng Đào Thục Quân có thể nói xin lỗi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-dieu/3414642/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.