Mọi người trong lớp, kể cả cô Hà, tất cả đều sửng sốt. Tây Xuyên năm ở phía Bắc, mùa đông tương đối dài. Nếu gặp thời tiết khắc nghiệt, tháng 4 còn có thể thấy tuyết rơi.
Năm nay Tết Âm Lịch sớm, nghỉ sớm, khai giảng cũng sớm.
Trước mắt đang là cuối tháng hai, nhiệt độ vẫn còn rất thấp. Dù được yêu cầu mặc áo đồng phục nhưng vì thời tiết vẫn chưa ấm lên, mọi người vẫn mặc áo khoác dày giữ ấm, đeo thêm khăn quàng cổ và găng tay.
Mà Thích Dã thì không có gì cả.
Không còn áo bông màu hồng đào, không đội mũ len màu hồng phấn mà Hứa Nguyện từng thấy, càng không có khăn quàng hay găng tay.
Giữa mùa đông dài của tháng 2 Tây Xuyên, cậu chỉ mặc áo sơ mi trắng, quần vải đen mỏng, thêm chiếc cặp sách mới tinh, thoạt nhìn rất chỉn chu, đứng một mình ở cửa lớp. Cửa sổ cuối hành lang mở ra, gió lạnh thổi vào, thổi qua trán cậu trai vừa chạy một đường đến đây, lướt qua lớp mồ hôi trên trán.
Cậu tự nhiên cảm thấy rùng mình.
"Ngầu quá xá!" Giang Triều trước giờ vốn không tim không phổi, mồm miệng cũng chẳng quản, "Mình mà mặc ít thế, không lạnh chết thì cũng bị bố mình đánh chết rồi!"
Giọng cậu ta nói không nhỏ, bạn học ngồi phía trước nghe thấy liền cười to. Trần Nặc nhìn Giang Triều cảnh cáo. Tuổi mọi người vẫn còn nhỏ, mấy bạn trong lớp cười cũng không có ý xấu gì, chỉ là cười Giang Triều mà thôi. Nhưng Hứa Nguyện đang ngồi ở ghế, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-dieu/3414643/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.