Khoảnh khắc lưỡi dao sắc nhọn rạch vào làn da mỏng manh, cảm giác đau đớn như một cơn bão dữ dội ập đến. 
Cố Tịch Hy cảm nhận được từng sợi dây thần kinh như đang bùng nố, những cơn đau quằn quại kéo dài từ ngực lan ra khắp cơ thế. Mỗi nhịp đập của trái tim như một nhát búa đập vào vết thương, khiến nàng cảm thấy như có hàng trăm mũi kim nhọn đang đâm xuyên qua da thịt, tạo nên những cơn sóng đau xé lòng. 
Khi giọt máu đầu tiên rơi xuống chén sứ, một cảm giác lạnh lẽo lan tỏa từ ngực nàng, như thế sức sống đang từ từ thoát ra ngoài. Hơi thở của nàng trở nên nặng nề, từng hơi thở đều đặn giờ đây như một thử thách khó khăn, bị bóp nghẹt bởi cơn đau ngày càng dữ dội. 
Khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, đôi môi mím chặt để không phát ra tiếng rên rỉ, nhưng sự kiềm chế ấy lại chỉ làm cơn đau trở nên mãnh liệt hơn. 
Cố Tịch Hy ngã vật ra sàn, vết thương ở ngực rỉ đầy máu, toàn thân co cứng lại vì nỗi đau. 
Còn hơn cả kinh mạch đứt đoạn. 
Nỗi đau như một con rắn độc, chậm rãi quấn quanh trái tim, mỗi lần nó siết chặt là một lần nàng cảm thấy như thế bản thân sắp gục ngã. 
Từng âm thanh xung quanh dần trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại tiếng thở hắt ra từng nhịp thở, như một lời thỉnh nguyện tha thiết. 
Nàng có thể chết vì Hoàng Phủ Minh Phong. Nhưng nếu được sống, nàng sẽ sống đến giây phút cuối cùng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3687835/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.