Từ đó đến nửa khuya, Hoàng Phủ Minh Phong nôn thêm hai búng máu nữa. Máu đen thấm ướt cả cổ áo trắng muốt của hắn, chảy thành vũng dưới sàn.
Cố Tịch Hy không nhớ mình rời khỏi đó như thể nào.
Nàng rời khỏi gian phòng phía Tây, quay về chỗ Bạch Lão. Ông đang chăm chú nấu thuốc, bách hoa bách thảo hòa trộn với nhau tạo nên mùi hương thanh tao, dễ chịu.
Nhưng Cố Tịch Hy chỉ cảm thấy lồng ngực mình căng chướng đến mức tưởng như vỡ tung.
"Bạch Lão." Nàng khẽ lên tiếng.
Ông quay người lại, ánh mắt va vào cổ tay áo nhuốm đầy máu đen của nàng.
"Xin ngài hãy cứu chàng, bất kỳ giá nào...
Năm xưa, ngài từng nói tiểu nữ và ngài có duyên gặp gỡ, nếu có bế tắc có thể đến chỗ ngài.
Nay tiểu nữ chỉ có một bế tắc duy nhất, mong chàng có thể khỏe lại, bình bình an an."
Giọng nàng cố giữ sự bình tĩnh, song thanh âm nức nở đã trào ra ngoài, ứ nghẹn nơi cổ họng.
Bạch Lão tiền đến gần Cố Tịch Hy hơn một chút, đứng đối diện với nàng.
"Cố cô nương thật lòng muốn cứu ngài ấy?"
Nàng gật đầu.
"Cố cô nương thật lòng yêu thương ngài ấy?"
Nàng gật đầu.
"Vậy Cố cô nương có dám thử một lần cược, mạng đổi mạng vì ngài ấy?"
Nàng sững sờ
Ánh mắt Cố Tịch Hy nhìn Bạch Lão đầy lo âu và ngạc nhiên. Song ngay khoảnh khắc ông nghĩ rằng nàng cần thời gian dài để suy nghĩ, nàng bỗng gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3687834/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.