Trường tôi quyết định trao cúp và huy chương vào sáng thứ hai đầu tuần. Cả ba thứ hạng cao nhất đều thuộc về khối 12: 12 Lý trở thành vô địch, 12 Hóa là á quân, còn 12 Văn cán đích ở vị trí thứ ba.
Sau khi thầy tổng phụ trách thông báo về xếp hạng và những hoạt động trong tuần tiếp theo, chúng tôi sẽ được vinh danh và nhận phần thưởng.
Các bạn lớp 12 Văn giờ đây vô cùng đằm thắm và nền nã trong tà áo dài trắng. Tôi để ý còn thấy có một vài bạn nữ chân đi cà nhắc. Cũng phải thôi, cái chiêu đá banh theo kiểu kiến bu của lũ con gái lớp này không đá vào chân nhau mới là chuyện lạ.
Nếu mọi người hỏi học chuyên sẽ khác trường thường ở điểm nào? Tôi xin thưa: cứ nhìn cách cả trường đối xử với gái lớp Văn và gái lớp Lý là biết.
Khi các bạn lớp Văn lên nhận huy chương đồng, tiếng reo ồ ạt, át cả tiếng nhạc trao thưởng của trường, chủ yếu là những tiếng hò hét khen xinh, khen đẹp. Sang đến lớp tôi, cũng là khen nhưng lạ lắm, toàn nghe thấy những tiếng hú hét theo kiểu “lấy em đi chị ơi”, “chồng Chou Ngô ơi “ hay “chị Mộc Miên gả cho em đi ạ.”
Lúc chúng tôi trở về hàng ghế của lớp, tôi để ý thấy mấy bạn chuyên Văn và Anh cứ chỉ trỏ nói gì đó. Mấy câu nói không hay còn lọt vào tai tôi:
- Chơi bẩn mà trông tự hào dữ chưa?
- Sao lại nói thế? Lớp bạn là đương kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-chanh-tuyet/3595174/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.