“Ầm ầm ——”
Trong kinh thành mưa bắt đầu rơi tầm tã.
Trong ngoài viện điều dưỡng bị một tầng mưa ngăn cách, sắc mặt Trình Tu vô cùng khó coi, ngồi trên giường bệnh, âm thanh như là từ từng kẽ răng nói ra: “Nói cái gì mà Kỷ Vọng mất tích?”
“Cậu không thấy cậu ta sao!”
Kỷ Niên lạnh nhạt nhìn biểu cảm của anh ta, trong mắt có phần hoài nghi: “Cậu không biết?”
“Tôi sao có thể! Tôi đã bị nhốt lại từ ngày đó đến giờ!” Trình Tu rống giận.
Kỷ Niên khựng lại, cha mẹ của anh ta không giống cha mẹ Kỷ gia sẽ cưng chiều anh ta nhiều như vậy, Trình gia và Hạ gia đều coi trọng thể diện, Trình Tu và Hạ Ninh An gặp phải chuyện này thì sẽ bị trừng phạt.
Lúc trước Kỷ Niên không suy xét điểm này, còn tưởng Kỷ Vọng bị Trình Tu nhốt lại.
Trình Tu này ngoài nóng trong lạnh, dùng thủ đoạn độc ác đối đãi với Kỷ Vọng, cho dù là bỏ thuốc Kỷ Vọng, hay là kỳ nhạy cảm nhốt Kỷ Vọng lại, toàn bộ quá trình thực thi của giáo viên và học sinh đối với Kỷ Vọng đều là ý kiến của anh ta đưa ra, Kỷ Niên xuất tiền, Hạ Ninh An trộm đi tìm người.
Ba người đều hiểu rõ mà không nói gì, duy trì loại cân bằng trầm lặng này, cho đến khi sự việc bị bại lộ, ở trước mặt cư dân mạng lột bỏ từng lớp da.
“Sao Kỷ Vọng lại mất tích, cậu không đi tìm à?” Trình Tu miễn cưỡng đè lửa giận xuống, hỏi Kỷ Niên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-my-cuong-tham-nam-chu/3359951/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.