3 giờ rưỡi sáng, Lâm Ngôn mơ mơ màng màng bị Kỷ Vọng lay tỉnh, hai người xách vali đến trung tâm.
Một đường đi này Lâm Ngôn và Kỷ Vọng tám vài ba câu, thay phiên nghỉ ngơi, nếu Kỷ Vọng không có cảm giác an toàn như vậy nên Lâm Ngôn cũng không cố tranh đạo lý với hắn, trực tiếp thay phiên gác đêm.
Làn da Kỷ Vọng trắng bệch, có chút tái nhợt, do không nghỉ ngơi tốt nên dưới mí mắt mệt mỏi cũng nổi lên quầng thâm đen.
Sau khi Lâm Ngôn phát hiện thì nhanh chóng thúc giục hắn ngủ nhiều một lát, Kỷ Vọng rất nghe lời, kêu ngủ liền ngủ, bất quá là khi qua nửa giờ liền sẽ tự động tỉnh lại, để Lâm Ngôn nghỉ ngơi.
Khi đến Vân Thành đã là 12 giờ trưa, tuy rằng trong tên Vân Thành có từ mây, nhưng trên thực tế cả năm trời nắng chói trang, chỉ có mấy tầng mây mỏng, không khí tươi mát, phong cảnh tuyệt đẹp.
Vừa xuống xe liền cảm thấy một luồng khí nóng phà vào mặt, một chút cũng không giống thời tiết của tháng mười.
Kỷ Vọng cởi áo khoác, chỉ mặc một cái áo trắng ngắn hình chữ T, cánh tay thon chắc kéo theo cái vali, gân xanh hơi nổi lên, đi cùng với khí chất ôn hoà là tính tình lãnh đạm hoàn toàn trái ngược.
Hai người mập mạp âm thầm đánh giá thu hồi tầm mắt, phe phẩy cái quạt hương bồ trên tay, vui vẻ nói: "Hai cậu là từ đâu đến vậy? Thuê nhà cũng không có mấy quan trọng, nhưng tôi dám đảm bảo, phòng chỗ chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-my-cuong-tham-nam-chu/3537800/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.