Trong tòa Bạch Lâu của Kim Phong Tế Vũ Lâu vẫn lưu trữ tư liệu về Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi.
Dương Vô Tà không quên được. Năm ấy Tô Lâu Chúa trở về cùng hai thanh niên, năm ấy ánh mắt Tô Lâu Chúa ngang ngược và tràn đầy tiếu ý.
Hắn biết, đó là ánh mắt an ủi của minh quân khi tìm được tướng tài.
Tô Lâu Chúa vui vẻ, Dương Vô Tà tự nhiên cũng vui vẻ.
Hắn đánh giá cẩn thận hai người trẻ tuổi kia, cẩm y nhân cao ngạo tự phụ —— Bạch Sầu Phi bạch y nhân kiên định, ôn hoà —— Vương Tiểu Thạch.
Lần đầu tiên gặp mặt, hắn cũng rất thích Vương Tiểu Thạch, nhưng lại đối với Bạch Sầu Phi có một linh cảm kháng cự khó hiểu—— người này phải đề phòng.
Tô Lâu Chúa không nghi ngờ huynh đệ của hắn. Nhưng Dương Vô Tà cho tới bây giờ tuyệt đối không coi Bạch Sầu Phi là huynh đệ.
Hắn vẫn đề phòng gã —— quả nhiên, nhận giặc làm cha, phản bội huynh đệ.
Hắn bao lần dùng đủ loại ngôn từ tối độc, tối thô bỉ mắng nhiếc Bạch Sầu Phi.
Dương Vô Tà nhìn người thực chuẩn.
Cho nên vị thế của Dương Vô Tà luôn vững chắc.
Kim Phong Tế Vũ Lâu trải qua mấy lần thay đổi Lâu Chúa, người mới thành người cũ, người cũ lại bị người mới thay thế, nhưng chức Tổng Quản chỉ có một người đảm nhiệm xưa nay.
Dương Vô Tà mới là người thông minh chân chính.
May mắn thay, người thông minh này, còn là người có tấm lòng trung.
Cho nên, toàn bộ Kim Phong Tế Vũ Lâu ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-van-phong/88654/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.