Cố Tích Triều chính là người như vậy. Khi hắn toàn tâm toàn lực hận một người, hắn sẽ không ngại ngần, dù phải dùng vạn mã cũng quyết thiên lý truy sát người kia.
Khi hắn toàn tâm yêu một người, hắn sẽ kính dâng toàn bộ tài hoa của mình cho tình nhân.
Cho nên, Cố Tích Triều vĩnh viễn không thể xưng hùng xưng bá.
“Tình” một chữ, kìm giữ hắn.
Cố Tích Triều thật giống tay hào kiệt giang hồ Liễu Tùy Phong.
Nhưng Cố Tích Triều so với Liễu Tùy Phong may mắn hơn.
Cố Tích Triều gặp, không phải Lý Trầm Chu, mà là Thích Thiếu Thương.
Mà Thích Thiếu Thương, Dương Vô Tà trong lòng thở dài.
Hắn biết, đợi cho thế sự bình ổn, có lẽ Thích Thiếu Thương sẽ từ bỏ vị trí Long Đàn Chủ này.
“Tình” một chữ, dìm chặt Thần Long dưới bể sâu.
Kỳ thật, như vậy có gì là không tốt.? Thần tiên quyến lữ, trăm năm giang hồ. Tri âm liên thủ, sao nhất thiết phải là hồng phấn nữ lang?
“Dương Tổng Quản, phiền ngài tìm cho ta tư liệu về Đường Môn được chứ?” Cố Tích Triều lại nói một câu.
Thích Thiếu Thương cho phép Cố Tích Triều tùy ý đi lại trong Kim Phong Tế Vũ Lâu… Tư liệu cơ mật cũng không thèm đề phòng.
Đây là kiểu tín nhiệm gì?
Tô Mộng Chẩm nếu không nghi ngờ huynh đệ, cũng đối với Bạch Sầu Phi có đề phòng. Thích Thiếu Thương rõ ràng từng bị phản bội, lại vẫn tin tưởng vô điều kiện như xưa.
Chỉ đối với Cố Tích Triều.
Dương Vô Tà gật gật đầu, lục trong đống tư liệu tập về Đường Môn, đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-van-phong/88655/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.