"Tám con ngựa, năm khôi thủ......"
Trong phòng khách lịch sự trang nhã lại vang lên tiếng hò hét như ngoài chợ của đám đầy tớ.
Kỷ Vịnh điềm nhiên phẩy phẩy ống tay, chỉ chung rượu trước mặt Tống Mặc.
Tống Mặc không nói một lời, nâng chén uống cạn.
Phòng khách lại lần nữa vang lên: "Thất tinh chiếu".
Sau đó người uống rượu đổi thành Kỷ Vịnh.
Mã Hữu Minh nhìn chung rượu chưa vơi đi tí nào trước mặt mình, lại nhìn góc phòng một đống vò rượu. Hắn quay sang nhỏ tiếng hỏi Đậu Chính Xương: "Chuyện này là sao? Ta đến bây giờ còn chưa thấm được giọt rượu nào vào người."
Đậu Chính Xương ngại ngùng, vội nâng ly: "Ta mời Mã đại nhân một chung."
Mã Hữu Minh lắc lắc đầu, dung tay che chung rượu lại: "Không nên phá hỏng luật lệ, như vậy sẽ không thú vị."
Mặt Đậu Đức Xương đỏ bừng, lúng túng nói: "Ta sẽ không hoa quyền. Nếu không, chúng ta chơi tửu lệnh đi?"
Đáy mắt Mã Hữu Minh hiện lên một ý cười, sau đó gãi gãi đầu, đáp: "Nhưng ta sẽ không chơi tửu lệnh, ta chỉ biết hoa quyền thôi!"
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Đậu Chính Xương khó xử nói.
Đúng là đọc sách chậm hiểu!
Mã Hữu Minh âm thầm lắc đầu.
Làm sao bây giờ?
Đương nhiên là nghĩ cách kéo hai người kia ra.
Ngày đại hỉ mà uống say, chẳng phải sẽ đem rắc rối đến cho Triệu gia sao.
Hắn oán thầm trong lòng, sau đó vỗ lên vai Tống Mặc, cười nói: "Thế tử gia, để ta cùng Kỷ đại nhân hoa quyền hai hiệp đi? Thấy các người uống rượu vui vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040800/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.