Nếu cữu cữu tới kinh đô, ngõ Tĩnh An Tự và ngõ Hòe Thụ bên kia cũng không thể thiếu màn đón gió tẩy trần cho cữu cữu.
Nhưng cữu cữu lại lấy lý do còn chưa báo cáo công việc lên Lại Bộ, thẳng thừng từ chối hai bên.
Ngũ phu nhân liền tới tìm Đậu Chiêu than vãn: "Oan gia nên giải không nên kết. Vương thị đã có kết cục không tốt, hai nhà không nên tiếp tục tuyệt giao như vậy. Con hãy khuyên cữu cữu của con đi! Tốt xấu gì Ngũ Bá phụ con cũng ở trong nội các, cần việc gì thì nói với ông ấy một tiếng là được! Hà tất phải nhìn sắc mặt Mộc Xuyên kia."
Đậu Chiêu vậy mới biết cữu cữu có quan hệ với Mộc Xuyên.
Khó trách kiếp trước đại tỷ phu làm đến chức quan chính ở Công bộ.
Nàng không khỏi ngậm ngùi.
Ở nơi hẻo lánh xa xôi nhưng cữu cữu vẫn có thể móc nối quan hệ với đại quan kinh đô như vậy chắc chắn không dễ dàng.
Mà sở dĩ cữu cữu bỏ gần lấy xa, e rằng cũng vì nàng và mẫu thân?
Nếu không phải vì cái chết của mẫu thân, cữu cữu đã vào Hàn Lâm viện, quan vận cũng đã thuận lợi hơn bây giờ.
Đậu Chiêu phản bác: "Đôi khi tình thế bắt buộc phải làm những việc bất đắc dĩ. Không lẽ người muốn cữu cữu con đắc tội với Mộc Xuyên?"
Ngũ bá mẫu cho rằng nàng không hiểu chuyện: "Dù sao cữu cữu con cũng là thông gia của nhà chúng ta, Mộc Xuyên sẽ không để ông ấy trở thành tâm phúc, mà ngược lại càng thêm đề phòng, con đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040799/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.