Hoa mai trổ bông báo mùa xuân sớm.
Nhưng bây giờ mới chỉ là cuối tháng một, gió lạnh lùa qua cửa Phụ Thành phía tây kinh đô vẫn khiến người ta có hơi rét run.
Triệu Tư đứng trước trà lâu, thấy phụ nhân xa lạ búi tóc đọa mã kế thì kìm không được rưng rưng nước mắt.
Tiểu nha đầu năm đó mới đang bập bẹ học nói, vậy mà hơn chục năm trôi qua, hiện tại đã làm vợ làm mẹ người khác. Rốt cuộc ông đã đã bỏ lỡ những gì?
"Thọ Cô!" Ông run run duỗi tay đỡ Đậu Chiêu, ý bảo nàng mau đứng lên.
Đậu Chiêu đứng dậy gọi "Cữu cữu", nước mắt tí tách rơi xuống.
Kiếp trước, nàng hiểu sai tấm lòng cữu cữu. Kiếp này, cữu cữu lại giúp nàng lấy được một nửa tài sản Tây Đậu, nhờ vậy nàng mới có thể sống tiêu diêu tự tại như ngày hôm nay. Hai kiếp làm người, cữu cữu chưa bao giờ bạc đãi nàng, nhưng nàng, kiếp trước hiểu lầm, kiếp này lại vô lực tương trợ, nàng thiếu cữu cữu, thiếu rất nhiều...... Bây giờ, nàng đã có cuộc sống hạnh phúc viên mãn, lại có thể gặp lại cữu cữu, chuyện vui mừng nhất đời người cũng chỉ như vậy, nàng không nên khóc, phải cười mới đúng.
Đậu Chiêu ngẩng mặt, từ đáy lòng nở rộ nụ cười tươi sáng: "Cữu cữu, lần này người phải điều nhậm, chắc hẳn sẽ ở lại kinh đô một thời gian ạ?"
Nàng lễ phép hàn huyên, nhưng hai mắt vẫn nhòe ướt.
Triệu Tư "Ừm" một tiếng, cũng không tránh khỏi rơm rớm nước mắt: "Ta sẽ ở lại kinh đô khoảng mười ngày, chờ hôn sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040798/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.