Có bạc lót tay, bà già kia đương nhiên biết gì nói nấy, không biết cũng sẽ đem những phán đoán của mình ra mà sắp xếp mọi chuyện cho viên mãn.
Hoặc là vì nam nữ khác biệt, cánh nhìn của mọi người cũng khác.
Trong mắt bà già này, Đậu gia tứ tiểu thư lại rất yếu đuối: “…Có cữu mẫuthương yêu nàng như vậy, có bá mẫu làm chỗ dựa cho nàng, còn có gì màphải sợ! Nếu là ta, đã sớm chèn ép Vương thị kia rồi, còn để Vương thịra vẻ phu nhân quyền quý ở kinh thành sao!” Nói tới đây, bà ta thở dàimột tiếng, trong giọng nói có chút đồng tình, “Nhưng mà cũng không trách Đậu gia tứ tiểu thư được. Nàng từ nhỏ đã đọc sách “Nữ giới” mà lớn lên, cách hành xử theo khuôn phép thông thường, làm việc không khỏi quá mềmyếu. Nhưng vị Thập ngũ phu nhân của Lang gia kia, lúc còn là cô nươngtôi cũng đã từng gặp qua mấy lần, dáng vẻ mềm mại yếu đuối xinh đẹp, nói năng nhẹ nhàng, đi đường cũng sợ giẫm chết kiến. Nhưng chỉ mười mấy năm thôi, đừng nói quản lí việc nội trợ của Lang gia mà còn bắt đầu nhúngtay vào các sự vụ khác của Lang gia, trở thành vị anh thư có thể cưỡingựa không nói mà nàng còn hận Bàng gia, có mấy vụ mua bán lớn có thểgiúp Bàng gia cải tử hoàn sinh nhưng đều bị nàng phá hoại.” Bà ta nóixong, trong thần sắc có mấy phần vui sướng khi người gặp họa.
Bà già này cũng giống như tướng mạo của mình, không tốt đẹp gì cả nhưnglại chẳng hề nói một lời không hay nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040726/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.