Đậu Chiêu và Tống Mặc đang trên đường về nhà.
Nàng nhìn Tống Mặc, khóe mắt đuôi mày mang theo ý cười có mấy phần bỡn cợt.
Tống Mặc bị nàng nhìn cho mất tự nhiên, nói: “Làm sao vậy?”
Đậu Chiêu trợn mắt nhìn, cười hỏi hắn: “Trong tứ thư ngũ kinh, ngươi thực sự chọn “Xuân Thu” mà đọc?”
Tống Mặc hắng giọng, nghiêm túc nói:“Đương nhiên là thật! “Xuân Thu” tinh tế, ý nghĩa sâu xa, chữ chữ nhưkim châm, đọc rất có ích, nhất là “Tả Truyền”, đối đáp thẳng thắn, ýnghị sâu xa, cho dù là xung đột vũ trang cũng vẫn còn đó thái độ taonhã, có tình có lý…”
“Vậy là tốt rồi!” Không biết là ai từngnói, càng lớn giọng là càng chột da, Đậu Chiêu cười vuốt cằm, cắt nganglời ca tụng của Tống Mặc, nói: “Phụ thân ta đọc nhiều sách vở, tuy phụng mệnh Hoàng thượng giảng “Kinh Dịch” cho Hoàng thượng nhưng lại giốnglục bá phụ của ta, thích nhất là “Xuân Thu”, Lục bá phụ tinh thông “TảTruyền”, phụ thân ta tinh thông “Cốc Lương truyền”. Ngươi thích “XuânThu”, về sau phụ thân và lục bá phụ lại có thêm người để nói chuyện rồi, hẳn là sẽ vui lắm đây!”
Lúc nói những lời này, ánh mắt nàng vẫnnhìn chằm chằm và Tống Mặc, nhìn thế nào cũng thấy vẻ mặt của Tống Mặccó chút cứng ngắc.
Đậu Chiêu vội quay người qua chỗ khác,vừa vén rèm xe nhìn ra bên ngoài, vừa lẩm bẩm: “Thế tử gia, lần nàychúng ta đi bắc phố hoàng thành sao?”
Tống Mặc có chút bất an “ừm” một tiếng, trong lòng lại cười khổ không thôi.
Sớm biết như thế, hắn nên nói mình thích đọc “Trung Dung” là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040722/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.