Đậu Minh không để ýđến sự khác lạ của Hàn thị, đám người Đậu Thế Xu đang hỏi han Tống Mặc ở ngoài bình phong kia, từng lời từng chữ nàng đều lắng nghe hết sức chăm chú.
“… Lúc ấy phụ thânmuốn mời Dư đại nhân đến dạy vỡ lòng cho con, ai mà ngờ Dư đại nhân cứtừ chối mãi, thế nào cũng không nhận lời.” Tống Mặc cười nói, “Vừa khéohôm đó gặp Hoàng thượng ở Hàn Lâm viện, thấy vẻ giận quá mất khôn củaphụ thân nên mới hỏi một câu. Phụ thân đang nổi nóng, mắng Dư đại nhânmột chập. Hoàng thượng nghe xong thì cười mãi, nói Dư đại nhân là “conlừa ngoan cố”, so với việc để Dư đại nhân dạy con thành con lừa nhỏngoan cố thì không bằng chọn minh sư khác. Lúc ấy Trung Nghị công đangđi bên cạnh Hoàng thượng. Hoàng thượng liền chỉ định Trung Nghị công dạy vỡ lòng cho con. Từ đó về sau cứ giờ dần là con tiến cung, giờ dậu xuất cung, đi theo thái tử và mấy vị hoàng tử cùng nhau đọc sách. Mãi dếnnăm mười tuổi Trung Nghị công bị bệnh xin cáo lão hồi hương thì mới được an ổn ngủ ngon đến sáng.”
Ngữ khí của hắn nhẹnhàng, chẳng nghe ra nổi một chút bất mãn, ngược lại có chút hoài niệmvà tiếc nuối khiến cho đám người Đậu Thế Xu gật gù lia lịa, cảm thấy đómới là thái độ đúng đắn của người đi học.
“Ta còn đang nghĩ,sao ngươi có thể theo học Trung Nghị công.” Đậu Thế Hoành cười nói: “Thì ra là thế! Đây cũng là vận khí của ngươi.” Sau đó hỏi đến thái tử vàmấy vị hoàng tử, “…Học vấn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040721/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.