Ba người Đậu Thế Xu, Đậu Thế Hoành và Đậu Thế Anh ngồi theo thế chân vạc, im lặng không nói.
Giờ Đậu Thế Anh cũng có chút hối hận rồi, ông cho Đậu Chiêu nhiều ngânphiếu như vậy, liệu có thể đúng như lời ngũ ca nói, sẽ có người để mắtđến Đậu Chiêu? Thậm chí là bắt cóc Đậu Chiêu? Hoặc là sau này sẽ bắt cóc con cái của Đậu Chiêu? Hoặc là cố ý dụ dỗ con cái Đậu Chiêu học theothói xấu?
Trước khi Đậu Thế Xu đến thì Đậu Thế Hoành cũng đã mắng cho Đậu Thế Anh mộttrận, thấy Đậu Thế Xu giáo huấn mà Đậu Thế Anh lúng ta lúng túng khôngdám nói gì thì mới quyết định không nói gì nữa.
Dù sao chuyện cũng đã rồi, giờ có thu hồi ngân phiếu về thì cũng chẳng thể nào xóa bỏ được ảnh hưởng do chuyện này tạo thành nữa rồi. Nghĩ nhiềuvô ích, để sau rồi tính. Ông cũng không định trong lúc mấu chốt này cònnói đỡ ngũ ca nữa. Bằng không chẳng phải ngũ ca càng nói càng hăng sao?
Đậu Thế Xu đã chẳng biết nên nói gì cho phải nữa.
Ngươi nói Đậu Thế Anh không có đầu óc nhưng Đậu Thế Anh đường đường là tiếnsĩ nhị bảng, học vấn bậc nhất, là quân tử khiêm tốn có tiếng ở Hàn lâmviện, ngươi nói ông có đầu óc nhưng lại làm ra chuyện mà không ai ngờđược thế này đây!
Mình nên giải quyết sao đây?
Chẳng lẽ nói ngân phiếu này đều là giả sao? Như vậy chỉ sợ tin tức càng thêm hỗn loạn!
Ông cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Đậu Thế Anh thấy thế thì chần chừ nói: “Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040709/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.