Đậu Thế Xu nghe xong, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.Ông vội bảo tùy tùng: “Mau đi hỏi thăm xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tùy tùng không dám chậm trễ, chỉ chốc lát sau đã lau mồ hôi chạy về, nói lại mọi chuyện một lượt.
Đậu Thế Xu không nhịn được, trước mặt tùy tùng liền nổi cơn tam bành: “Lão thất muốn làm gì thế? Sợ người takhông biết Đậu gia có tiền? Của hồi môn là cả hai hòm ngân phiếu, hắncoi Đậu gia là cái gì? Nhà giàu mới nổi? Hay là người tầm thường khôngbiết việc đồng áng? Hắn không sợ bị cường đạo để ý? Không sợ bị ngự sửđàn hặc? Hắn đang khoe giàu hay đang phá gia đây?” Ông ta càng nó cànggiận, trách mắng phu kiệu: “Còn không mau đến phủ thất lão gia!”
Lúc này đám tùy tùng mới tỉnh táo lại, khúm núm đáp lời, khiêng kiệu vội vàng đi về phía nhà Đậu Thế Anh.
May mà đám người đến xem trò vui đã tan đi quá nửa, bằng không chỉ sợ không chen vào nổi.
Đậu Thế Xu ngồi trong kiệu, tâm tình rất phức tạp.
Người đời không nhiều người biết Đậu thịchia làm Đông Đậu, Tây Đậu. Thấy Đậu Thế Anh có tiền, quá nửa sẽ cảmthấy ông ta chức quan cao hơn Đậu Thế Anh, càng giàu có hơn. Mà Đậu ThếAnh chỉ là một vị quan nhỏ trong hàn lâm, có tiền đương nhiên là do tổtông để lại, ông ta là nội các đại học sĩ, có tiền thì chỉ sợ có muốngiải thích cũng khó!
Chắc chắn Hoàng thượng sẽ hỏi đến việc này, lúc ấy nên nói sao đây?
Đậu Thế Xu day day trán.
Cũng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040708/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.