Vương Ánh Tuyết thấynữ nhi tỏ vẻ như thể lời bà ta nói chẳng có nghĩa lý gì nên lại giáohuấn: “Sao con không chịu dùng đầu óc mà nghĩ lại xem? Phủ Anh Quốc công dùng nghi thức gì để lấy Đậu Chiêu, vào cửa sẽ đối xử với Đậu Chiêu thế nào – nữ nhi ở nhà chồng khác với ở nhà mẹ đẻ. Nữ nhi được coi trọng ởnhà chồng thì mới có thể giúp được nhà mẹ đẻ vào lúc mấu chốt. Nữ nhikhông được nhà chồng coi trọng, chỉ có nước bảo nhà mẹ đẻ mình đi giúpnhà chồng chứ chẳng bao giờ có chuyện nhà chồng giúp nhà mẹ đẻ.”“Hôn nhân vốn là hai họ kết thân. Ngươi không thể gắn bó được hai dòng họ thì nhà mẹ đẻ còn giúp ngươi làm cái gì?”
“Tỷ tỷ của Ngụy ĐìnhDu lợi hại như vậy, con vào cửa chưa đầy một tháng đã giật dây mẹ chồngcon cho con chủ trì việc nội trợ mà Ngụy gia lại chẳng có bao nhiêu bạc, nàng ta rõ ràng là muốn bòn rút của hồi môn của con. Không có nhà mẹ đẻ giúp đỡ, con đấu lại nàng ta sao? Chẳng lẽ con định cứ thế nhận thua,sau đó để nàng ta cứ cần thì lấy sao?”
Đậu Minh vội nói: “Vậy người nói nên làm sao bây giờ?”
Nàng là vì chuyện này mới đến tìm mẫu thân, muốn mẫu thân chỉ đường cho mình.
“Giờ chẳng phải tađang bị cấm túc sao?” Vương Ánh Tuyết cười lạnh nói: “Con phải đi tìmngũ bá mẫu của con, trước mặt họ hàng thân thích giả bộ như chẳng biếtgì cả, hỏi bà ta xem nên làm gì?”
“Nhưng nếu bà bảo con tiếp nhận việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040707/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.