Nữ tử trước mắt chẳng qua chỉ khoảng 14,15 tuổi, làn da như tuyết, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, đôi mày dàiđến tóc mai khiến người ta chú ý. Áo xanh lá cây đơn giản trông trầm ổn, phóng khoáng, cành hoa màu vàng xanh viền áo lộ ra mấy phần hoạt bát,tóc đen nhánh búi đơn giản, tai đeo khuyên tai bằng bạc khắc hình hoangọc lan nạm trân châu hồng nhạt, khéo léo mà tinh xảo. Thoạt đầu nhìntrông không giống tiểu thư nhà quyền quý nhưng trong mắt nàng lại toátra sự trấn định thong dong, thoải mái trầm tĩnh, lại là điều nữ tử khuêcác bình thường không thể có được. Hắn lớn thế này cũng chỉ thấy đượcđiều đó từ đương kim Hoàng hậu Vạn thị và mẫu thân Tương thị, nhưng saonàng có thể so sánh với mẫu nghi thiên hạ cao quý hay muội muội ruộtthịt duy nhất của Định Quốc công được?Tống Mặc nghĩ đến hộ vệ cao thủ như mâybên người nàng, nghĩ đến người từng phụ tá Trương Nghi, còn cả tỳ nữ cóthể cướp đi đứa nhỏ ngay trước mắt mình, trong lòng lại thoáng hiểu ra.
Đậu Chiêu mỉm cười để mặc hắn đánh giá, lòng lại để ý đến hai người hắn dẫn theo kia.
Mình đem theo Trần Khúc Thủy và Đoạn Công Nghĩa là vì một người túc trí đa mưu, một người võ nghệ cao cường. Hắndẫn theo Nghiêm Triều Khanh và một nam tử dáng người nhỏ gầy. NghiêmTriều Khanh thì không cần phải nói, chẳng lẽ nam tử nhỏ gầy kia là hộ vệ giỏi võ nhất của hắn? Nàng còn tưởng rằng là người “giấu kiếm tronghộp” mà Đoạn Công Nghĩa nói.
Xem ra nàng phải đánh giá thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040587/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.