“Ngươi thực sự muốn Diệt Thiên chết vậy sao?” Trong mắt không hề lưu lại một tia đồng tình, trong mắt Lâm Cửu lúc này chỉ có chán ghét và băng lãnh, “Trần Khôi, hiện tại ta thực sự rất muốn nói với ngươi một câu.”
“Ha ha, vậy ngươi cứ nói a.” Trần Khôi khẽ cười không thèm để ý, đã bị tên gia hoả thông minh Lâm Cửu này phát hiện ra rồi sao? Nam nhân này thực sự là thông minh đến mức khiến người ta phát ghét.
Trần Khôi quả thực không ngờ pháp trận sư phụ truyền cho y lại hữu dụng, trước đó, y cũng không quan tâm xem pháp trận này có hữu dụng hay không, mang theo quyết tâm sẵn sàng chờ chết, Trần Khôi thiết lập một ván cờ đơn giản nhất, lợi dụng sự nhỏ bé như tro bụi không khiến người khác chú ý, lợi dụng tâm lí không đề phòng y của tất cả mọi người.
Y muốn làm cho Lâm Cửu và Diệt Thiên đều bước vào ván cờ nhìn tưởng chừng như đơn giản này.
Còn nhớ sư phụ đã từng nói qua, người đã tiến vào trận pháp này thì không thể nào đi ra, nếu trong tương lai có một ngày đại sư huynh của y nhập ma, thì hãy nghĩ biện pháp khiến Diệt Thiên tự mình bước vào pháp trận này, cả đời… đến tận lúc chết cũng không thể thoát ra.
Y cơ hồ không thể chờ đợi được muốn nhìn thử xem Diệt Thiên mắt mở trừng trừng nhìn bộ dạng nam nhân mình yêu nhất từng chút từng chút mất đi sinh mệnh, vậy mới bi thương thống khổ ra sao, lại khiến y cảm thấy hưng phấn kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848293/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.