Chương trước
Chương sau
“Xì!” Một tiếng, nghe xong điều kiện của Hỗn Độn Thanh Liên Chí Thiện nhịn không được bật cười.
“Ngươi cười cái gì?!” Hỗn Độn Thanh Liên tuyệt không thích, chẳng qua nhìn nam nhân sau khi nghe mình nói xong lại bật cười cảm thấy có chút thú vị, quả đúng là thần liên như hắn, so với đám phàm phu tục tử quả là khác xa nhau, đám phàm nhân kia ngoại trừ ngoan ngoãn phục tùng hắn thì cũng chỉ biết khúm núm.
“Điều kiện này của ngươi, e là dù ta có đáp ứng, thì cũng sẽ có một người không đáp ứng ngươi.” Chẳng qua Chí Thiện cảm thấy có chút thú vị, Hỗn Độn Thanh Liên trước mắt uy vũ anh tuấn, giống như một con hùng ưng trên thảo nguyên mang theo hào khí, thế nhưng lời nói lại giống như một hài tử bướng bỉnh vậy.
Hỗn Độn Thanh Liên vừa nghe thấy vậy, chân mày nhướn lên, khinh thường hừ nói: “Nga —có thể nói thêm nghe một chút, ai sẽ không đáp ứng, chuyện của ngươi chẳng lẽ còn cần người bên ngoài quản sao?”
“Đương nhiên.” Nhớ đến nam nhân không biết giờ đang ở phương nào kia, chân mày Chí Thiện khẽ cong lên lô ra vài phần thích ý, y nói với Hỗn Độn Thanh Liên: “Bởi vì Chí Thiện ta là người của hắn, nếu ta đã là người của người ta, ngươi nói xem, ta còn có thể trở thành người của ngươi được nữa không?”
Chí Thiện Bạch Liên đã là người của người khác? Hỗn Độn Thanh Liên không khỏi nhíu mày, bàn tay dưới trường tụ siết chặt, trong lòng vô cùng khó chịu, nam nhân trước mắt dĩ nhiên đã bị người khác chiếm, có một người đã chạm qua người nam nhân như thuỷ ngọc này trước y, điều này khiến Hỗn Độn Thanh Liên rất không vui.
Hỗn Độn Thanh Liên trầm giọng nói: “Cũng được, ta mặc kệ người kia là ai, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, có phải chỉ cần người kia đồng ý buông tha ngươi, ngươi sẽ đồng ý với điều kiện của ta, trở thành người bên cạnh thương đế ta, tương đương, chỉ cần ngươi trở thành người bên cạnh ta, không chỉ là tây bộ này, dù có là cả thiên hạ này ta cũng sẽ giúp ngươi nắm lấy!”
Chí Thiện Bạch Liên thu liễm dáng cười vui đùa, xem ra Hỗn Độn Thanh Liên này là thực sự, có điều bọn họ mới gặp nhau lần đầu, sao nam nhân này lại cứ hết lần này đến lần khác côi trọng y, còn đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy.
Suy ngẫm một chút, Chí Thiện cự tuyệt yêu cầu của Hỗn Độn Thanh Liên: “Điều này không thể.”
“Vì sao không thể?” Hỗn Độn Thanh Liên hỏi
Chí Thiện nói: “Đương nhiên là không thể, nếu người kia không đồng ý tặng ta cho ngươi, ta đây đương nhiên cũng không hoàn thành được điều kiện ngươi đưa ra. Nói như vậy chẳng phải cả đời này ngươi đều không cách nào đáp ứng ta sao? Không được, không được, như vậy đương nhiên là không được.”
“Ha ha, sao ngươi biết người kia sẽ không đáp ứng?” Hỗn Độn Thanh Liên hừ lạnh nói, “Nếu người kia không đáp ứng, ta liền đánh cho đến khi hắn đáp ứng, nếu đánh hắn, hắn còn không thức thời, ta đây sẽ giết hắn, nếu như người kia chết, ngươi liền được tự do, đến lúc đó đương nhiên ngươi có thể đáp ứng điều kiện của ta, ngươi nói xem được không?”
Nghe Hỗn Độn Thanh Liên vô cùng tự tin nói như vậy, Chí Thiện Bạch Liên không khỏi mỉm cười: “Được đương nhiên là được, nhưng nếu như ngươi không đánh thắng hắn, lại cũng không giết được hắn, vậy lúc đó chẳng phải cả đời cũng không cách nào đáp ứng cùn ta cải biến thế giới này, vậy cùng với những lời vừa nói có gì khác nhau đâu?”
Hỗn Độn Thanh Liên vừa nghe vậy, không khỏi phá lên cười: “Ha ha ha…ta quả thật muốn xem một chút, rốt cuộc là ai có bản lĩnh lớn như vậy khiến ngươi cam tâm tình nguyện đi theo, lại có năng lực lớn thế nào khiến ngươi nghĩ ta không đánh thắng hắn, cũng không giết được hắn! Hỗn Độn Thanh Liên ta hôm nay lập thệ, từ thời khắc này về sau ta nguyện ý nghe theo chỉ lệnh của Chí Thiện Bạch Liên ngươi, cho đến ngày ta có thể đánh thắng hắn, có thể giết chết nam nhân đó của ngươi!”
“Thực sự?” Chân mày Chí Thiện Bạch Liên nhướn lên, truy vấn: “Nếu cả đời ngươi không đánh thắng người kia, vậy chẳng phải là cả đời ngươi đều phải nghe theo lời ta nói sao?”
“Nhất ngôn kí xuất tứ mã nan truy!” Lời nói vừa ra, Hỗn Độn Thanh Liên liền cứ như vậy dưới từng bước dụ dỗ của Chí Thiện Bạch Liên lập ra lời thề, hắn lúc này lòng tin tràn đầy, dù sao đến lúc đó chỉ cần đánh bại tên sở hữu Chí Thiện Bạch Liên kia là được rồi, sớm nghe theo lời Chí Thiện, muôn cũng vẫn nghe theo Chí Thiện, vậy có gì khác nhau đâu?
Lúc này Hỗn Độn Thanh Liên còn chưa biết, hắn đã rơi vào bẫy rập Chí Thiện Bạch Liên từng bước thiết kế.
Trong khoảng thời gian Chí Thiện Bạch Liên đàm điều kiện với Hỗn Độn Thanh Liên, tứ liên khác đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, chia nhau ngăn chặn các thế lực khắp nơi trên Xích Thổ Đại Địa rục rịch chuẩn bị gây ra chiến tranh, nhất là thành quả cuối cùng của U Minh Hắc Liên thực sự khiến cho những người khác không thể tin nổi.
Nam nhân thoạt nhìn như ma vương địa ngục này lại không hề giết một người, lưu một giọt huyết đã có thể trấn áp gần trăm thế lực to to nhỏ nhỏ, trong một thời gian ngắn như vậy quả thực có thể nói là kinh khủng, mấy đoá liên hoa kia lúc trước cứ nghĩ U Minh giống như cái bóng của Chí Thiện vô luận Chí Thiện đi đến đâu cũng đều như hình với bóng, tính tình khó chịu một chút, cao ngạo một chút, lạnh lùng một chút, hôm nay xem ra, nam nhân này là mới là người thâm tàng bất lộ nhất trong bọn họ, cũng là người khiến người ta cảm thấy kinh khủng nhất.
Luân Hồi Tử Liên đã minh bạch, vì sao Nghiệp Hoả Hồng Liên lại thích tán gẫu với U Minh, đơn giản là vì từ trước đến giờ Nghiệp Hoả Hồng Liên rất sùng bái cường giả.
Công Đức Kim Liên đã minh bạch, vì sao người đứng bên cạnh Chí Thiệnnl lại là U Minh tối tăm vô cùng đó, đơn giản là vì sự cường đại của U Minh là điều bọn hắn không thể tưởng được.
Thần liên rải rác khắp nơi cùng thu được thư của Chí Thiện, sau khi khống chế xong hết thế lực các nơi đến tập hợp tại Thương Sơn ở phía tây Xích Thổ Đại Địa, trước khi bốn đoá thần liên tới Thương Sơn, người thích bầu trời xanh vô cùng vô tận này, yêu thích những bông tuyết xinh đẹp tuyệt trần không tan trên Thương Sơn này, Chí Thiện nhàn hạ tự xây cho mình một toà cung điện trên Thương Sơn, tên là — Tuyết Điện.
Vừa vặn lúc đám người Luân Hồi Tử Liên lục tục kéo tới Thương Sơn thì Tuyết Điện cũng xây xong, Chí Thiện Bạch Liên lấy lửa phượng hoàng làm trường minh đăng, chiếu sáng mãi mãi cho cung điện băng tuyết không tan này.
Người đầu tiên đến Thương Sơn là Luân Hồi Tử Liên, người thứ hai là Công Đức Kim Liên, thứ ba là Nghiệp Hoả Hồng Liên, người tới Tuyết Điện cuối cùng đương nhiên là người thân nhất với Chí Thiện – U Minh Hắc Liên, lúc U Minh Hắc Liên vừa đi vào Tuyết Điện, ba người Luân Hồi đều là bộ dáng chờ xem kịch vui.
U Minh thoáng nhíu nhíu mày, tựa hổ ngửi được một cỗ vị đạo phiền phức, còn chưa chờ hắn hỏi Nghiệp Hoả xem xảy ra chuyện gì, trong đại điện liền nhày ra một thanh thường nam tử anh tuấn, nhìn U Minh từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Ngươi chính là U Minh Hắc Liên, là nam nhân của Chí Thiện Bạch Liên?!”
Nam nhân của Chí Thiện Bạch Liên…cách xưng hô này không khỏi khiến U Minh Hắc Liên nhíu mày, trong mắt lộ ra vài tia tiếu ý không nhịn được, nam nhân nghiêng đầu nhìn Chí Thiện ngồi giữa điện, người nọ cười cưởi với hắn, lấy khẩu hình nói: “Tình địch của ngươi tới, còn không mau mau bảo hộ ta.”
“Ha ha…” Đại ma đầu từ trước đến nay như khối băng dĩ nhiên lại cúi đầu nhẹ giọng bật cười, mấy đoá liên hoa đứng cạnh nhìn mà chẳng hiểu ra sao, lẽ nào U Minh Hắc Liên điên rồi sao?
Trước khi U Minh Hắc Liên tới, Luân Hồi, Công Đức, Nghiệp Hoả đều đã gặp phải câu hỏi tương tự như vậy từ Hỗn Độn Thanh Liên, mỗi lần có người trở về, Hỗn Độn Thanh Liên liền nhày ra chỉ vào bọn họ nói: ngươi chính là XX, là nam nhân của Chí Thiện?!
Bọn Luân Hồi đương nhiên nhanh chóng phủ quyết, ai nấy đều nhận thấy Hỗn Độn Thanh Liên rõ ràng là muốn tìm tình địch quyết đấu, bọn Luân Hồi không muốn đánh với Hỗn Độn Thanh Liên, nhưng rất muốn xem xem U Minh Hắc Liên thời gian qua cực ít khi xuất thủ, có vẻ có chút thần bí kia sẽ đánh với Hỗn Độn Thanh Liên kia để cướp lại một người nam nhân thế nào.
“Hiện tại cứ cười đi, đợi lát nữa ngươi muốn cũng không cười nổi nữa.” Hỗn Độn Thanh Liên vô cùng cuồng ngạo nói.
“Nga — ta thật rất chờ mong.” Phất ống tay áo, ma đầu hơi nghiêng người cúi đầu cười nhẹ một tiếng đã vô hình tiếp nhận chiến thiếp của Hỗn Độn Thanh Liên.
Mắt nhìn hai người kia thật là muốn đánh nhau, Nghiệp Hoả Hồng Liên không khỏi đi tới bên cạnh Chí Thiện như đang xem kịch, nhỏ giọng hỏi: “Ngươi không ngăn bọn họ lại sao? Nếu Hỗn Độn thực sự thắng, vậy người bên gối ngươi chẳng phải sẽ thay đổi, ngươi không lo lắng U Minh sẽ thất bại sao?”
“Lúc này không phải vấn đề thua hay không thua?” Luân Hồi Tử Liên lắc đầu than thở, “Hai người kia đánh như thế, chỉ sợ khó tránh khỏi tổn thương, thụ thương thì cũng coi như thôi, vạn nhất đến một trận đất rung núi chuyển, long trởi lở đất, đến lúc đó chúng ta còn chưa cứu vớt thế giới đã trở thành thủ phạm huỷ diệt thế giới, vậy thì không ổn lắm.”
“Không cần lo lắng, không cần lo lắng.” Chí Thiện xua xua tay, vừa cười vừa nói: “Chúng ta nên làm gì thì cứ làm cái đó, hai người bọn họ muốn đánh thì cứ đánh, núi sẽ không đổ, trời cũng không sập, nhiệm vụ vĩ đại cứu vớt thế giới còn phải để mấy người chúng ta đến chịu trách nhiệm.”
Chí Thiện dĩ nhiên hoàn toàn khong để việc này trong lòng, có lẽ nói, nam nhân bề ngoài thanh nhiên rõ ràng đang rất hưởng thụ tiết mục cẩu huyết* hai người vì mình mà tranh đấu, thực sự là quá xấu xa.
Nếu Chí Thiện đã không lo lắng, những người khác đương nhiên sẽ không nói thêm gì nữa, người người cùng chở xem kịch vui.
Sau đó, Hỗn Độn Thanh Liên thực sự đánh một trận với U Minh Hắc Liên, hai người ở trong kết giới Chí Thiện thiết trí động thủ, những người khác đừng ngoài kết giới nhìn, nhìn hai tên kia đánh đến thiếu chút nữa phá vỡ kết giới, kết quả trận đấu này chính là Chí Thiện vẫn là của U Minh, mà Hỗn Độn Thanh Liên lại không thể không thực hiện lời hứa, trước khi y đánh bại U Minh Hắc Liên nhất định sẽ nghe theo an bài của Chí Thiện không được đổi ý.
Tuy đã sớm biết U Minh và Chí Thiện bời vì đồng tu mà võ công có lợi hại hơn mấy đoá liên hoa kia một ít, nhưng bọn họ thật không ngờ lại lợi hại đến mức này, ngoại trừ Nghiệp Hoả Hồng Liên đã từng giao thủ với Chí Thiện và U Minh ra, Công Đức Kim Liên và Luân Hồi Tử Liên cũng không khỏi đánh cái rùng mình.
Trong lúc quyết đầu, U Minh Hắc Liên chỉ chịu một chút thương tích không phải quá nặng, mà Hỗn Độn Thanh Liên thì thiếu chút nữa bị U Minh Hắc Liên giết chết, nếu không phải Chí Thiện xuất thủ ngăn lại, chỉ sợ U Minh Hắc Liên thật là sẽ giết chết tên tình địch dám can đảm tranh đoạt nam nhân với hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.