Huyền Hoàng:- ưm...
Khổng Tự Bạch:- tỉnh rồi à?
Huyền Hoàng:-* đây là đâu?* ngươi...!
Khổng Tự Bạch:- ồ ta lạ lắm à?
Huyền Hoàng:- mặt đẹp sao lại sống bẩn vậy?
Khổng Tự Bạch:-* xấc láo* câm mồm
Huyền Hoàng:-* gái không gặp toàn đụng độ với mấy tên ất ơ*
Khổng Tự Bạch:- ngươi nói ai là ất ơ?
Huyền Hoàng:-* chết rồi*
Khổng Tự Bạch:- à mà xin chào ta tên là Tự Bạch họ Khổng
Huyền Hoàng:-* Khổng? hắn với tên Minh Đàm cùng họ*
Khổng Tự Bạch:-* biết ngay, tên đó lại đi thích một người dốt nát thế này*
Huyền Hoàng:- xì
Khổng Tự Bạch:- lúc nãy ta thấy cô trôi trên ven nước kế đó nên vớt cô lên chắc bị cảm rồi
(TẢ CẢNH HỒ NƯỚC TRONG HANG ĐÓ, CẤM NGHĨ BẬY DƯỚI MỌI HÌNH THỨC)
Huyền Hoàng:-* đúng là nhiều chuyện*
Khổng Tự Bạch:-* lạnh với chả lùng*
/RẦM/
Khổng Tự Bạch:- tới rồi
Minh Đàm:- thứ của ngươi cần này tên kia (đưa nguyên 1 bọc thuốc lên)
Huyền Hoàng:-* là hắn...hai tên nam nhân này sống chung sao? ahehe bậy quá*
Khổng Tự Bạch:-* suy nghĩ vớ vẩn*
Minh Đàm:- nhìn cái gì mà nhìn bộ thấy ta ướt đẫm mồ hôi thì cô vui lắm sao? ở đó nằm ngủ còn ta thì mắc chạy bán sống bán chết đến kinh thành còn hơn nữa là phải đối mặt với lũ nữ nhân phiền phức kia, cô thì ở đây mơ mộng
Huyền Hoàng:-* mình đã nói gì*
Minh Đàm:- đó tự sắc thuốc đi ta không rảnh
Khổng Tự Bạch:- ồ, ngươi phản ta à mau đi làm lẹ
Minh Đàm:-* tức chết đi được mà*
_sau một thời gian dài Minh Đàm ở cùng với Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729641/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.